lãnh của vương phi liền đuổi theo nàng, “Nếu không phải ngươi đã từng
cứu Lý Hơi một mạng, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với ngươi như vậy”.
Những lời này so với tiết trời cuối thu lại còn lạnh giá hơn nữa, Nguyễn
Nhược Nhược nghe được liền run lên. Không phải ác độc như vậy chứ?
Còn muốn lấy luôn cái mạng nhỏ này của nàng sao? Hai người yêu nhau
vốn là một chuyện tốt đẹp, lại trở thành phức tạp như vậy. Nàng thậm chí
còn bị mẫu thân hắn xem như cái gai trong mắt, hận không thể mau chóng
loại trừ. Nếu như không phải nàng từng có ân cứu mạng với Lý Hơi, vương
phi sẽ đối phó với nàng thế nào thật không dám nghĩ tới. Muốn nhổ cỏ tận
gốc, một hai cái mạng nhỏ đối với phủ đệ cao quý như vậy đúng là chuyện
quá dễ dàng. Nhất là vương phi đã nhận định Lý Hơi “ngỗ nghịch” chính là
vì bị nàng dạy bậy. Trong Hồng Lâu Mộng, Vương phu nhân đã vì lý do
này mà bức tử Kim Xuyến. Dĩ nhiên, Nguyễn Nhược Nhược sẽ không mềm
yếu giống như Kim Xuyến, vừa nghe hù dọa hai ba câu đã lăn ra bất tỉnh.
Chỉ cần ngươi không hạ độc thủ, lời khó nghe như thế nào cũng không sao.
Muốn cùng người ta khai chiến, người không có tố chất tâm lý căn bản
không thể ra chiến trường. Vừa mới nghe vài lời đã tức chết thì còn đánh
đấm gì nữa, chi bằng thừa dịp còn sớm mà về nhà đóng cửa nhốt mình
trong chốn thâm khuê đi.
Chẳng qua là…trận chiến này muốn thắng cũng không dễ dàng. Tình
hình thực tế so với dự đoán còn phiền toái hơn, quả thật chưa thể xác định
ai thắng ai bại. Thái độ của vương phi chính là cố chấp, lại còn âm mưu chỉ
hôn của hoàng đế. Nhân duyên của nàng và Lý Hơi đúng là đã định trước
muôn vàn khó khăn nha! Được rồi, khó khăn không vượt qua được thì cứ
làm theo Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài vậy, cùng nhau hóa điệp song tề
song phi.