HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 562

Một người trên cây một người dưới đất hái bưởi say sưa, đến khi mặt trời

lặn về tây đã “thu hoạch” không dưới hai mươi trái. Bốn cánh tay không thể
mang về hết, vậy nên Lý Hơi cởi áo khoác làm thành một túi vải, mỗi người
một đầu “tha” bưởi về nhà. Trong phòng khắp nơi đều thấy bưởi, hương
bưởi tỏa ra ngào ngạt. Nguyễn Nhược Nhược nhanh chóng cầm một con
dao tới, nói là muốn gọt vỏ bưởi, nhưng hết lần này đến lần khác đều không
biết phải “xuống tay” thế nào, “Lựa một trái nếm thử đi!”, khẩu khí của
nàng không giống người gọt vỏ bưởi mà tựa như dạ xoa chuẩn bị làm thịt
người.

Lý Hơi một bên cười một bên đón lấy con dao trên tay nàng, “Cẩn thận

cắt trúng tay, để ta gọt cho”.

Dao lướt qua vài nhát, vỏ bưởi được gọt đều tăm tắp, từng múi bưởi trong

veo tỏa hương thơm ngát. Vị bưởi ngọt ngọt chua chua thập phần ngon
miệng, hai người ngồi quanh bàn chẳng mấy chốc đã ăn sạch một quả bưởi.
Nguyễn Nhược Nhược vui vẻ vỗ vỗ bụng nói, “Ta no rồi, Lý Hơi, chúng ta
khỏi làm cơm tối nha!”

Lý Hơi trợn mắt nói, “Không phải chứ, ngươi để ta ăn bưởi thay cơm

hả?”

“Không được sao? Được rồi, ta đi nấu cơm cho ngươi ăn!”, Nguyễn

Nhược Nhược nhìn Lý Hơi, mặc dù than thở nhưng đôi mắt vẫn ngập tràn ý
cười, “Haizz, Lý Hơi, ngươi thật khó nuôi! Ta không muốn nuôi ngươi a!”

Lý Hơi ngạc nhiên một hồi, nhịn không được liền bật cười, “Không nuôi

ta cũng không được, chúng ta sẽ thành thân nên ngươi không thể không
trông nom ta ngày ba bữa nha!”

Nguyễn Nhược Nhược đứng dậy đi tới phòng bếp, “Haiz, đành chịu vậy,

ngựa không cho ăn cỏ thì không thể chạy nhanh a!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.