HỮU PHỈ
Priest
www.dtv-ebook.com
Chương 55: Vật Cũ
Chu Phỉ nhờ vào Thanh Long chúa và sức mạnh dây mây, nhanh
chóng lẩn vào rừng rậm, nàng quét mắt qua, chưa kịp tìm chỗ đặt chân thì
đã bị một cánh tay kéo đi.
“Mặt tiền vương gia” mà Tạ Doãn vừa mới dùng làm bộ làm tịch sớm
đã thành một miếng giẻ lau, hắn kéo cánh tay Chu Phỉ, sắc mặt khó coi
hiếm thấy, giống như có thể mắng sa sả bất cứ lúc nào.
Nhưng đáng tiếc, Tạ Doãn chỉ biết nói ba láp ba xàm chứ không biết
mắng người, nhịn hồi lâu mới ngớ ra là không nói được gì, bèn nói với A
Phỉ:
- Một mình cô chống lại Thanh Long chúa? Sao cô không lên trời luôn
đi?
Chu Phỉ thầm nhủ: “Nếu không có một chưởng của người ta thì với
chút sức của ngươi, cùng lắm chỉ có thể kéo được một rổ hồng thôi, còn
muốn kéo ta lên à?”
Nhưng bây giờ tâm trạng nàng đang tốt, hiếm khi không thèm chấp
nhặt với Tạ Doãn, chỉ chớp chớp mắt rất vô tội với hắn.
Võ học là con đường dài đằng đẵng, trải nghiệm đại sát tứ phương đều
chỉ là truyền thuyết, chỉ cần có vô số tích góp nhỏ nhặt của bản thân, cộng
thêm duyên trời run rủi là có thể đạt được những thành tựu nho nhỏ, mỗi
khi tiến về trước thêm nửa bước là giống như bay qua một tầng núi.