HỮU PHỈ - Trang 1050

Chu Phỉ không trả lời, hỏi rất đơn giản và thô bạo:

– Chết hay là cút?

Gã cầm đầu phái Huyền Vũ hiển nhiên cũng là một gã thấy mạnh thì

yếu, thấy yếu thì mạnh, ý rút lui và cảnh giác trên mặt rất rõ ràng, nhưng gã
lăn lộn nhiều năm, ngay cả tên đối phương cũng chưa biết mà cong đuôi
chạy thì thực chẳng ra sao, bèn cứng miệng:

– Các hạ quyết tâm muốn làm tay sai cho ngụy quân tử coi rẻ luân

thường đạo đức Hoắc Liên Đào, đối địch với phái Huyền Vũ ư?

Chu Phỉ chỉ có thể khoan dung cho một người rưỡi ê a nói lý bên tai

nàng, một người là Chu Dĩ Đường, rưỡi còn lại là Tạ Doãn – dù là Tạ Doãn
chăng nữa, lúc cằn nhằn lải nhải cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị đánh –
nàng căn bản không muốn để ý đám thừa thãi này.

Thấy mặt hàng rởm tay có hình rùa bự mà cũng đòi nói chuyện, Chu

Phỉ không thèm chào hỏi, trực tiếp xách đao lao tới. Gã chỉ thấy ánh đao
lóe lên, giật mình kinh hãi, trong tình huống nguy cấp, gã định xoay người
chui vào đám đông phía sau, lấy họ làm lá chắn. Chu Phỉ từng một mình
phá trận người Phiên Sơn Đảo Hải của Thanh Long chúa, sao lại không
nhìn ra chút láu cá này, nàng loáng cái đã lướt qua đám người vướng víu
phía trước, chân xoay nhẹ, Vọng Xuân Sơn như ung nhọt dính xương quấn
lấy cổ của gã cầm đầu phái Huyền Vũ, đẩy thẳng về trước.

Bọn ma đầu núi Hoạt Nhân Tử Nhân ngày thường hoành hành ngang

ngược đã quen, có bao giờ từng gặp loại người thế này, ngay cả nói cũng
không kiên nhẫn nói, trực tiếp cầm đao giết người? Cả đám nhất thời sợ đơ
ra, lúc này mới biết độ thuần khiết trong bốn chữ “chết hay là cút” của
người trước mắt.

Đầu lĩnh đã chết, làm gì có ai tự gây khó dễ mạng mình, bọn áo đen

ban nãy còn khí thế hùng hổ lập tức tan tác, khách điếm chợt an tĩnh, chỉ để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.