HỮU PHỈ - Trang 1064

Xe ngựa đi không nhanh, có thể nghe được giọng dịu dàng mềm mại

của Ngô Sở Sở trong xe:

– Mấy thứ tiêu khiển này luôn lấy từ khúc làm đầu, câu chuyện xếp

sau, chuyện càng kỳ lạ hơn vậy cũng có mà, chỉ cần ca khúc nghe hay là
được.

– Nghe không hay!

Lý Nghiên hận không thể móc ra cả nắm lệ chua xót, gào lên:

– Sở Sở tỷ không biết đâu, ông lão hát khúc đó bị sứt răng, cắn chữ

không rõ, không phải đàn lạc điệu thì là ổng lạc điệu, muội vì muốn xem
xem câu chuyện này có thể kéo nhạt tới mức nào mới ngồi nghe ổng cưa gỗ
cả canh giờ! Tỷ xem, tóc tối qua dựng thẳng lên giờ còn chưa xẹp xuống
nè!

Khóe môi Lý Thịnh giật giật, nói với Chu Thần:

– Xá muội trẻ người non dạ, chê cười rồi.

Chu Thần cười nói:

– Đâu có, Lý cô nương hồn nhiên ngây thơ, rất hiếm thấy.

Nói rồi, hắn ho khẽ mấy tiếng, nghe trong xe ngựa không biết Lý

Nghiên thì thầm câu gì mà mấy cô nương hi hi ha ha cười rộ lên, ngay cả
Chu Oánh ngày thường chưa từng mở lòng cũng thoải mái hơn không ít.

Chu Thần nghe giọng tiểu muội, có chút vui mừng nhưng sau đó lại

không khỏi thở dài. Nếu hắn cũng có bản lĩnh một đao một kiếm tung
hoành thiên hạ thì đâu tới mức muội muội mới tròn đôi tám đã phải theo
hắn ăn gió nằm sương, chịu đủ ức hiếp? Nghĩ tới mình bản lĩnh thấp kém,
hắn liền cảm thấy tương lai mù mịt, vào lúc lòng hắn ủ dột u sầu thì đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.