HỮU PHỈ - Trang 1065

nhiên, Dương Cẩn đang đi phía trước chợt rút đao nhắm về phía Chu Phỉ
bên cạnh mà chém.

Chu Thần giật mình, ngựa bên dưới cũng hoảng theo, bước chân hỗn

loạn, được Lý Thịnh nắm dây cương kéo lại.

Lý Thịnh nói như thường:

– Không sao, đừng để ý hai kẻ điên đó.

Chu Phỉ dường như luôn ngẩn người trên ngựa không thèm ngẩng đầu,

giơ Vọng Xuân Sơn qua vai, thanh trường đao ấy chợt vểnh lên, vừa vặn
đánh chệch Đoạn Nhạn Đao của Dương Cẩn, đồng thời, cả người nàng hơi
ngửa ra sau, chưa đợi Dương Cẩn biến chiêu, trường đao liền ra khỏi vỏ,
chỉ trong mấy hơi thở, nàng và Dương Cẩn đã qua bảy tám chiêu hiểm hóc,
rõ ràng là hai trường đao nhưng chiêu nào chiêu nấy đều không cách Chu
Phỉ quá nửa thước, nàng thực giống như bị ánh đao bao phủ.

Đấu pháp trông có vẻ liều mạng này khiến Chu Thần trợn mắt há

mồm, suýt kêu ra tiếng.

Người trong xe ngựa cũng bị tiếng binh khí va nhau làm kinh động, ba

cô nương đều ló đầu ra – trừ Chu Oánh tương đối kinh hãi, Ngô Sở Sở và
Lý Nghiên chỉ liếc mắt một cái rồi rút đầu về, hiển nhiên là đã quen.

Nếu nói đao của Dương Cẩn là “trước sau như một” thì đao của Chu

Phỉ là “sáng nắng chiều mưa”.

Dường như nàng không lúc nào không tìm tòi, cứ qua vài ngày là đổi

phong cách, góc độ, cường độ và đao pháp xuất đao hoàn toàn được quyết
định bởi thời điểm Dương Cẩn đánh lén, trong đầu nàng đang nghĩ gì.

Hôm đó, Chu Phỉ đang tập trung tinh thần nghĩ tới chỗ giống và khác

nhau giữa dây trận của Minh Phong và Đoạn Thủy Triền Ti của Kỷ Vân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.