HỮU PHỈ - Trang 1076

Loại nhanh trí này, loại khinh công này…

Chu Phỉ lập tức khẳng định, tên đó tám chín phần là Tạ Doãn, tim

nàng bỗng dưng đập điên cuồng, bước chân chậm lại.

Một chân nàng đặt ở ngưỡng cửa khách điếm, nắm chặt trường đao

trong tay, mặt không biểu cảm, hít sâu một hơi, từ từ đếm thầm 10 số, sau
đó quyết đoán xoay đầu bước lên lầu, kéo Lý Nghiên qua, nói:

– Cho tỷ mượn Ngũ Bức ấn của muội.

Tạ Doãn thi triển khinh công nhanh đến cực hạn, dù đầy đường đều là

người trong võ lâm cũng chỉ thấy một bóng người lướt qua như gió, ngay
cả cái bóng đó là người hay chó còn không nhìn rõ. Hắn vụt vào một con
hẻm nhỏ, cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy sau lưng dòng người tấp nập, sóng
ngầm cuồn cuộn, Chu Phỉ không hề đuổi theo.

Nàng quả nhiên không thấy.

Tạ Doãn hơi thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng lại không khỏi

dâng lên chút muộn phiền.

Suy xét lại chút muộn phiền đó, hắn cảm thấy mình giống như đứa trẻ

mới lớn, muốn lấy tiền lì xì từ trưởng bối, trong lòng biết rõ là không nên
lấy, ngoài miệng và tay cũng liên tục từ chối, nhưng khi đối phương nghe
theo lại khó tránh cảm giác mất mát.

Hận đối phương không thể kiên trì thêm một chút, dính chặt thêm một

chút.

– Đúng là chỗ đáng khinh của phàm phu tục tử mà.

Tạ Doãn “chậc” một tiếng, cười tự giễu, ép nón xuống thấp hơn một

chút, chậm rãi đi về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.