HỮU PHỈ - Trang 1079

Tạ Doãn không khỏi hơi hối hận vì bản thân đột xuất đổi đường.

Chuyện của Triệu gia liên quan quái gì tới hắn? Vậy mà cứ hèn hạ đi quản,
tới nỗi bây giờ tiến thoái lưỡng nan, không được an bình.

Lúc này, bên tai hắn chợt vang lên tiếng bắt chuyện của tiểu thương

ven đường:

– Công tử, mì mới nấu, làm một bát chứ? Nóng hôi hổi, vừa thổi vừa

ăn.

Dòng suy nghĩ của Tạ Doãn bị ngắt ngang, ba chữ “nóng hôi hổi” này

ập tới, Tạ Doãn chạy mấy vòng khắp phố lớn ngõ nhỏ trong mùa đông âm
u ẩm ướt cảm giác như khớp xương mình cũng sinh ra vụn băng, đang bức
thiết cần một bát nước nóng dội vô.

Hắn thường bị ấm ức trong việc lớn, chứ việc nhỏ thì không chịu gò

ép chính mình, nghe tiểu thương mời chào liền lập tức nhấc bước đi vào
chỗ ngồi trong sạp hàng nhỏ ấy.

Tiểu thương mừng rỡ đáp một tiếng, mở nắp nồi nước lèo sôi ùng ục,

tay chân lanh lẹ xắt mì.

Tạ Doãn cúi đầu đi vào trong ba bước, chợt dừng lại. Hắn phát hiện

đây không phải tiểu thương bán hàng rong dọc đường, phía sau còn có một
tiệm ăn nhỏ, hiển nhiên là hai ngày nay quá nhiều người vào thành, thực
khách không ngồi đủ trong quán nên mới bày một sạp nhỏ bên ngoài.

Tạ Doãn lặng lẽ liếc tiểu thương đang bỏ mì vào nồi, chỉ thấy người

nấu mì đó không ngẩng đầu, nhanh nhẹn cầm đũa dài khuấy trong nồi, luôn
miệng hỏi hắn:

– Công tử có kiêng ăn gì không? Có ăn chua không? Ăn cay không?

Muốn mặn hay lạt? Mềm hay cứng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.