HỮU PHỈ - Trang 1080

Tạ Doãn hơi nheo mắt, chậm rãi nói:

– Cứ tùy ý.

Hắn phát hiện tiểu thương này đứng trước nồi, mặt đối diện với mình

nhưng lại đưa lưng về phía đường.

Thông thường tiểu thương chào mời khách nồng nhiệt, dù tay làm gì

thì miệng cũng kiên quyết không để lỡ việc thét to chào hàng, càng không
có chuyện sau khi mời được một vị khách liền cứ nhìn chằm chằm vào
người đó, trừ phi căn bản không có ý định mời tiếp vị khách thứ hai!

Tạ Doãn chợt ngẩng đầu, vừa vặn đối mắt với một phu xe đang cuộn

tròn trên xe ngựa ở góc đường.

Phu xe kia không ngờ hắn đột nhiên nhìn sang, vô thức chột dạ tránh

tầm mắt hắn.

Hành Tẩu Bang!

Tạ Doãn cau mày. Bang âm hồn bất tán này, sao còn theo dõi hắn?

– Công tử, mì tới đây!

Tạ Doãn nở nụ cười ý tứ sâu xa, vờ xoay người đưa tay đón lấy, nhưng

một bước ấy lại trượt ra ngoài hơn một trượng.

Tiểu thương đó giật mình, hô lớn:

– Cậu…

Động tĩnh đó lập tức kinh động mấy đôi mắt chung quanh, cử động

ban nãy của Tạ Doãn làm nhiều người tiến lại gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.