HỮU PHỈ - Trang 1136

Hoắc Liên Đào tiến lên một bước, vươn đôi tay ra, hơi ép xuống, tỏ ý

mình sắp phát biểu, chờ tiếng bàn luận xôn xao vì sự xuất hiện của ông ta
dần biến mất, ông ta mới vô cùng trầm ổn chắp tay với bốn phương tám
hướng, cao giọng:

– Chư vị hôm nay nể mặt đến đây, là vận may của Hoắc mỗ, Hoắc mỗ

vô cùng cảm kích.

Tạ Doãn dùng cùi chỏ huých Chu Phỉ, nhỏ giọng nói:

– Thấy chưa? Đây chính là sức lực và phong độ của “giơ tay cất tiếng,

thiên hạ đáp”, cô học được chút lẻ lẻ là đủ sau này đi lừa bịp đấy.

Chu Phỉ cảm thấy hắn nói nhiều quá, bèn không thèm ngẩng đầu, đạp

cho hắn một cước.

Hoắc Liên Đào nói không ít lời khách sáo đâu ra đó, từ chuyện huynh

trưởng mình bị “kẻ gian Bắc Đẩu” hại, dùng cái nhỏ để mở ra cái lớn, tầng
tầng khai triển, từ nhà nhỏ nói tới nhà lớn – nửa giang sơn luân hãm, bách
tính lầm than, bi hận chồng chất, nói vô cùng có cảm giác chân thực, dù là
bọn Chu Phỉ cũng bị nói đến mức dao động tâm can.

– …Người đương thời thường hay nói hiện nay võ lâm Trung Nguyên

suy thoái, người người kín tiếng, quần long vô thủ, phóng tầm mắt ra tứ hải
cửu châu, không có một anh hào nào.

Nội lực Hoắc Liên Đào thâm hậu, từng chữ từng chữ vang vọng trên

mặt nước như chuông lớn, người công phu thấp kém có thể bị ông ta làm
chấn động đến mức đau tai, ông ta phẫn nộ nói:

– Toàn là nói bậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.