HỮU PHỈ - Trang 1148

Ngô Sở Sở ở bên cạnh nói:

– Ta có câu này không biết nên nói hay không… nếu ta muốn quấy rối

anh hùng hội thì ta sẽ âm thầm đến, thình lình nhảy ra dọa người, chứ chắc
chắn sẽ không bảo người ta dùng quan tài khiêng tới cứ như sợ người khác
không biết vậy. Trừ phi…

Trừ phi Đinh Khôi không hề sợ.

Vậy ông ta đang đợi gì?

Một câu của Ngô Sở Sở khiến mấy người đều trầm mặc.

Núi Hoạt Nhân Tử Nhân dĩ nhiên lợi hại nhưng Hoắc gia bảo và đám

khách mời cũng không phải ăn chay.

Bên cạnh Đinh Khôi lúc này chẳng qua chỉ mấy chục tay sai, trừ phi

20 30 người này đều biết phi thiên độn thổ, bằng không bất luận thế nào
cũng không phá được mấy vạn người vây đuổi chặn đường.

Lý Thịnh nhỏ giọng nói:

– Cẩn thận, ta cảm thấy…

Lời này của hắn bị một tiếng hét dài ngắt ngang, “rầm” một tiếng, cát

đá bay tung tóe, mọi người cùng quay đầu, chỉ thấy bãi đá cực kỳ tinh xảo
lúc họ đến bây giờ bị người từ bên ngoài tới dùng bạo lực mạnh mẽ phá
tan, đá tảng bay loạn xạ, đập bị thương không ít người không tránh kịp.

Một người toàn thân áo đỏ đầu bù tóc rối ôm một cây đàn tỳ bà không

nói tiếng nào đứng ở cửa.

Gió trên mặt nước nhẹ nhàng thổi qua người hắn, tay áo và trường bào

của hắn đều nhẹ đến mức khó mà tưởng tượng, nhưng vì khí chất của hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.