HỮU PHỈ - Trang 1307

– Sau đó quốc tính đổi sang họ “Triệu”, năm đầu Đại Chiêu chiến

tranh liên miên, khắp nơi rung chuyển. Triều đình nhiều lần tới Đại Dược
cốc mời Lữ Nhuận xuống núi, nhưng không hiểu sao tính tình của ông đã
thay đổi lớn, mê muội cầu tiên vấn đạo, cả ngày làm bạn cùng chu sa dược
đỉnh, luyện mấy cái đan dược trời ơi đất hỡi, hành vi cử chỉ làm việc cực
hoang đường điên đảo, triều đình đành phẫn nộ rời đi, ngự ban một tấm
biển cho Đại Dược cốc và phong Lữ Nhuận làm quốc sư. Có điều ông chưa
từng lĩnh chỉ.

Chu Phỉ mơ hồ cảm giác mình từng nghe chuyện này ở đâu đó rồi.

– Lữ Nhuận kỳ tài ngút trời, tinh thông tạp học, đến nay các đại sư đúc

kiếm ở Đông Hải đều sử dụng tạp ký đúc do ông biên soạn. Ông hưởng thọ
hơn 50 tuổi, có người nói ông chết do trúng độc đan dược, lúc sống ông
không thể thấy cảnh tứ hải thanh bình, sau khi chết, các đồ tử đồ tôn của
Đại Dược cốc thu dọn di vật cho ông, thấy ông để lại đa phần là các
phương thuốc luyện đan hại người nên đành lần lượt phá hủy hết, duy chỉ
có thứ này…

Ánh mắt Chu Dĩ Đường dừng trên thanh trường đao lặng lẽ:

– Không ai biết ông đúc khi nào, lúc đó trên vỏ đao đã bám đầy bụi,

không biết đã bị vứt xó bao lâu, ánh đao như sương giá khiến người ta nhìn
thôi đã thấy lạnh lẽo.

Chu Phỉ cúi đầu nhìn hai chữ “Toái Già” (1) khắc trên thân đao, chợt

như qua thân đao này chạm tới linh hồn đau xót mà tuyệt vọng của đấng
tiên hiền.

(1) Toái Già: che đậy sự đổ vỡ.

Đời người, ngắn biết bao, tiếc biết bao, bất lực biết bao, trớ trêu tạo

hóa biết bao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.