HỮU PHỈ - Trang 1318

sắt… thậm chí mấy thứ như muối và dược liệu, chỉ cần dọc đường bình an
vô sự thì đi một vòng như vậy, những món đồ bình thường cũng có thể bán
với giá trên trời, lợi nhuận lớn đến mức có thể khiến người ta làm càn.

Vì để tránh chiến tranh, những người buôn bán dạo thông thường đều

đi theo đường duyên hải phía đông, đa phần đều qua Tế Nam, dần dần sinh
ra chợ địa phương theo thời thế, ở thời buổi này vậy mà lại sinh ra mấy
tầng phồn hoa quỷ dị.

Rời nhà ra ngoài, không thể không qua lại với những người “xe thuyền

tiệm”, cho nên phàm là đại thương hộ có chút thể diện đều có liên hệ với
Hành Tẩu Bang. Tế Nam phủ có “khách điếm Hồng Vận” vốn là một hắc
điếm dưới trướng Hành Tẩu Bang, không ngờ mấy năm nay người ghé trọ
đều là khách quý cầm theo “Biên Bức lệnh”, khiến họ ngày nào cũng phải
đón đưa, còn bận rộn hơn cả mấy chỗ làm ăn đàng hoàng, bận tới mức tối
mày tối mặt, không còn hơi sức đâu nghĩ chuyện hại người, lâu dần liền
được tẩy trắng thành một nơi kinh doanh đàng hoàng, còn mở rộng thêm
một tầng lầu.

Chạng vạng hôm đó, một con tuấn mã đội mưa lao tới, hí một tiếng

dừng ở cửa, hất bờm văng một đống nước, đắc ý kêu lên hai tiếng.

Tiểu nhị rất lanh lẹ, vội cầm cây dù trúc ra cổng chào:

– Khách quan có ở trọ không? Còn phòng trống đấy!

Người trên lưng ngựa đội nón rộng vành, tay cầm trường đao. Người

đó tung người xuống ngựa, đưa dây cương qua, gật đầu nói:

– Làm phiền.

Tiểu nhị lúc này mới nhận ra đó là một cô nương trẻ, hơn nửa khuôn

mặt bị khuất dưới nón, chỉ lộ cái cằm hơi nhọn trắng trẻo, vài sợi tóc dài bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.