HỮU PHỈ - Trang 1418

(1) Đông luyện tam cửu, hạ luyện tam phục: chuyên cần rèn luyện, bất

kể thời tiết khắc nghiệt (*).

Nhưng võ công tà phái thì có thể khiến người ta một bước lên trời,

mới đây còn là “cá thịt” chó thấy còn chê, lắc mình một cái là có thể hoành
hành thiên hạ, khiến quần hùng cúi đầu!

Nếu ví võ công với con người thì võ công danh môn chính phái đại

khái đều là “tư sắc bình thường, tính tình hung dữ, xuất thân nghèo túng,
tiền đồ vô lượng”, lại còn hờ hững lạnh nhạt khiến những kẻ hèn kém khổ
sở tìm kiếm theo đuổi mấy chục năm. Trong khi võ công tà ma ngoại đạo
thì như tiên tử công chúa, dịu dàng hiểu ý, chưa bao giờ xoi mói điều gì, cái
gì cũng sẵn lòng cho ngươi.

Thực là người so với người so đến chết, hàng so với hàng so đến vứt.

Phế vật Lý Nghiên lúc bé nghe trưởng bối trong trại kể chuyện xưa, kể

đến đoạn những kẻ tranh đấu nhau vì bí tịch võ công, muội ấy luôn mở to
đôi mắt vô tri khó hiểu, muội ngốc ấy cho rằng bí tịch võ công chính là
những “bài tập” mà bình thường mình tránh còn không kịp, thế nên đã bị
chấn kinh rất nhiều năm bởi những kẻ xấu xa làm chuyện xấu vì muốn
“chăm chỉ luyện công” trong chuyện kể.

Bây giờ nhìn lại, đúng là lời cảm khái chỉ trẻ con mới có.

Ngón tay Chu Phỉ chậm rãi vuốt ve thanh Toái Già trong tay, cảm giác

nhóm Liễu lão gia hôm nay tự cho rằng “gậy ông đập lưng ông” nhưng nói
không chừng lại thành “tự mình hại mình”.

Từ lúc 18 Ân Bái đồng thời xuất hiện, những người 48 trại phất cờ

nhỏ các hướng liền không thấy đâu nữa, chắc hẳn Lý Thịnh cũng chỉ vì
vướng phải tình nghĩa gì đó nên mới thuận đường qua giúp, bây giờ xem ra,
tiểu tử kia đúng là rất tinh ranh, giúp thì giúp nhưng từ đầu đến cuối đều
không lộ diện, chớp mắt phủi mình ra sạch sẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.