HỮU PHỈ - Trang 1438

– Chu cô nương, ngươi đúng là vẫn bất chấp hậu quả hệt như năm xưa

ở Hành Sơn.

Nhắc tới Hành Sơn là Chu Phỉ bực, vì chuyện đó mà Tạ Doãn quạo

quọ khó chịu với nàng cả đoạn đường, nếu sớm biết Ân Bái có thể biến
thành như vầy thì nàng dở hơi mới đồng ý với Kỷ Vân Trầm lo chuyện bao
đồng.

Nàng quát khẽ một tiếng, trường đao chấn văng đôi tay Ân Bái ra,

thanh Toái Già trong tay nàng sắp chịu đến cực hạn, một đợt ánh đao như
tấm màn bao chặt lấy Ân Bái như cái lồng. Đao của Chu Phỉ theo đạo Vô
Thường, mũi nghiêng nghiêng, không biết đâu mà lần, dù Ân Bái công lực
thâm hậu, nhất thời cũng khó tránh thoát, chỉ có thể liên tục bị động tiếp
chiêu.

Quái trùng trên người hắn ta cực kỳ bất mãn với kiểu giằng co này,

tiếng kêu càng lúc càng lớn, khi thì thô khàn, khi thì chói tai, khi thì xen lẫn
tiếng “ầm ầm” kỳ quái, thay đổi cao thấp thất thường có thể so với tiếng
chửi đổng đanh đá của các thôn phụ chua ngoa, giống như đang quở mắng
Ân Bái là đồ vô dụng.

“Mắng” một hồi thấy không tác dụng, tiếng cổ trùng dừng lại, lưng nó

nứt xòe ra hai cánh, lộ thân bên dưới, con sâu này trông vô cùng quái dị, rất
giống một khúc xương trắng, lóe lên ánh sáng nhạt như men sứ trong màn
đêm.

Ân Bái đưa tay che quái trùng trên ngực, sờ thấy quái trùng biến đổi

thì khóe môi lười nhác của hắn ta đột nhiên căng thẳng, thế tấn công thình
lình trở nên ác liệt, gần như hóa thành tàn ảnh.

Mỗi lần Chu Phỉ đánh trực diện với hắn ta đều bị chấn động đến mức

cổ tay đau đớn, Ân Bái lên cơn hung ác, chiêu nào chiêu nấy đều mãnh liệt,
không mảy may chừa lại cho bản thân và người khác khoảng trống thở lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.