HỮU PHỈ - Trang 1491

trời càng lúc càng sáng, “nước” càng đun càng sôi, “ùng ục ùng ục” sắp
trào.

Cổ trùng và dược nhân trong Liễu gia trang đều đã ngã xuống, suy

đoán theo lẽ thường thì rất có khả năng cổ mẫu đã bị giết rồi.

Cổ mẫu chết thế nào? Có phải bị Chu Phỉ giết không?

Ban nãy ngay cả Chu Phỉ đột nhiên mất tích lúc nào hắn cũng không

nhìn thấy. Nếu đúng là muội ấy giết cổ mẫu thì có thể toàn thân thoát khỏi
Ân Bái không? Lỡ như không thì hắn phải ăn nói với đại cô cô thế nào đây?

Lý Thịnh càng nghĩ càng lo lắng sợ hãi, thế mà mọi người lại không

để hắn được toàn tâm toàn ý lo lắng, lúc nào cũng khiến hắn không thể yên
tĩnh.

– Lý thiếu hiệp, xác của những dược nhân này cậu thấy làm sao bây

giờ?

– Lý thiếu hiệp, đã an bài hết người bị thương rồi, còn mấy người

trúng cổ độc cậu thấy xử lý sao?

– Lý thiếu hiệp, ta nghe nói gần đây có người của Bắc Đẩu ẩn hiện ở

phụ cận, chúng ta gây ra động tĩnh lớn thế, liệu có hấp dẫn chó săn triều
đình tới hay không?

– Lý thiếu hiệp…

Lý Thịnh phiền muốn vỡ mật, chỉ mong sao quay về tối hôm đầu tiên

để rút tay mình ra sạch sẽ, hắn hung dữ với chính mình, thầm nhủ: “Sao đi
đâu cũng có mày thế, chỗ này là núi Thục Trung à, vớ va vớ vẩn chen vào
làm gì không biết? Tới lượt mày ra mặt hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.