HỮU PHỈ - Trang 1493

Vừa hay Lý Thịnh ở gần đó, Lý Cẩn Dung bèn điều một nhóm người

trong số các tai mắt ở phụ cận cho hắn, để hắn đi thay mình.

Lý Thịnh từ nhỏ nhiều tâm cơ, xưa nay trước mặt người ngoài cũng

luôn thận trọng, không có cái tính thối hoắc như Chu Phỉ. Lý Cẩn Dung
không lo hắn sẽ gây họa, chỉ gửi vài phong thư nhắn mấy bằng hữu cũ giúp
đỡ chiếu cố, và dặn Lý Thịnh “tùy cơ ứng biến, vạn sự cẩn thận, làm theo
tiền bối, đừng tùy tiện ra mặt” – ý là bảo hắn chen vào các đại môn phái
cho biết mặt thôi, chứ có các ngôi sao sáng như Võ Đang Thiếu Lâm phía
trước, người khác ra tay thì hắn ở bên cạnh gõ chiêng, người khác chạy trốn
thì hắn cũng chạy trốn theo, dù sao mấy lão giang hồ kia ai nấy đều là cáo
già, theo họ sẽ không chịu thiệt.

Ai ngờ người tính không bằng trời tính.

Đại đương gia cũng không ngờ, Lý công tử “thận trọng” trước mặt bà

ít nhất tám phần mười đều là giả vờ, vào thời khắc mấu chốt, hắn còn nóng
máu hơn cả Chu Phỉ không đáng tin kia.

Câu dặn dò của Lý đại đương gia bị hắn ngắt đầu ngắt đuôi, chỉ còn lại

tám chữ “tùy cơ ứng biến, tùy tiện ra mặt”.

Lý Thịnh hít sâu một hơi, gắng ép câu gào thét “đừng làm phiền ta”

về, nở nụ cười khó coi, giả vờ bình tĩnh nói:

– Xác chết đương nhiên phải thanh lý chung với cổ trùng, thiêu hết.

Cổ độc thì phiền Dương huynh…

Dương Cẩn tuy chỉ có thể làm tay chân đánh nhau, nhưng đám thuộc

hạ Kình Vân Câu – người hái thuốc của Nam Cương thì rất có ích, vừa
nghe dặn liền lập tức quăng vị môn chủ tứ chi phát triển chỉ biết chém
người qua một bên, nghe Lý Thịnh sai khiến quay mòng mòng.

Liễu lão gia vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.