HỮU PHỈ - Trang 1502

Hắn vừa nói vừa hơi không yên tâm quay đầu nhìn quanh Liễu gia

trang ồn ào, cứ cảm thấy mình chạy theo Chu Phỉ như vậy không hay lắm.

Chu Phỉ không kiên nhẫn:

– Huynh quản họ làm gì, ngày mai họ có thể đồn huynh dùng một

kiếm đâm chết 250 Ân Bái, ngày mốt lừa huynh đi làm võ lâm minh chủ,
ngày kia nói không chừng là Bắc Đẩu hay ma đầu ở xó xỉnh nào đó muốn
kiếm chuyện với huynh, cộng thêm đủ loại thiếu hiệp đầu óc có bệnh cả
ngày tìm huynh đưa chiến thư, qua thêm vài ngày nữa, vì chút chuyện vặt
vãnh, hơi không chú ý chút, nói không chừng huynh lại biến thành “khó
xứng với danh thơm”, Hoắc Liên Đào kế tiếp chính là huynh.

Những lời này của nàng nghe hơi cực đoan, Lý Thịnh thoạt đầu dở

khóc dở cười, vốn định trưng ra uy phong đại ca, dạy dỗ nàng không được
“hận đời” như thế, nhưng chợt nhớ mấy lời Nghê Thường phu nhân nói với
hắn bèn dần cười không nổi.

Chưa đợi Chu Phỉ nói xong, Lý Thịnh liền cởi áo ngoài của mình ra,

bọc con Niết Bàn cổ kia kín mít ba tầng trong ba tầng ngoài, sau đó thắt nút
hai đầu, sửa thành một gói nhỏ móc bên hông, nói với Chu Phỉ:

– Huynh đi đón Lý Nghiên trước đã.

Vì sợ cái miệng không khóa của Lý Nghiên nên trước đó Lý Thịnh đã

đưa Lý Nghiên và vài đệ tử tương đối thận trọng trong 48 trại ở chung
trong một khách điếm gần Liễu gia trang, với mỹ danh là để muội ấy “tiếp
ứng”, kỳ thực chỉ là gửi muội ấy lại đó. Đi một chuyến rồi về cũng không
mất bao nhiêu thời gian.

Lý Nghiên sẽ đến nhanh thôi, Chu Phỉ cũng lặng lẽ thông qua người

của 48 trại đưa Ngô Sở Sở ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.