HỮU PHỈ - Trang 1698

tùng, ngọc bội tha hồ chọn lựa, ăn uống càng chẳng ngại tinh tế rườm rà,
hình như cha chưa từng hỏi con có muốn đi Kim Lăng không.

Chu Phỉ sững sờ, sau đó cười nói:

– Cũng được, có điều năm nay e không kịp rồi, mùa này sang năm,

cha nhớ mua nhiều cua chút đấy, con ăn cả mùa luôn.

Chu Dĩ Đường nhàn nhạt nói:

– Cái cha nói không phải là ở tạm.

Thế đạo loạn đến mấy cũng sẽ có quan to hiển quý, trên tóc họ cứ như

được nạm vàng, giơ tay nhấc chân cũng sợ đụng rơi mất, lúc nào cũng cao
cao tại thượng, gió sông và mưa đêm không thổi được vào trạch viện cao
của họ, ngựa sắt sông băng không vào được giấc mơ màn gấm (2). Ở Kim
Lăng, với thân phận của Chu Dĩ Đường, nàng có thể làm một đại tiểu thư
“không màng nóng lạnh dân gian”, dù nàng xuất thân “nhà quê” vẫn có con
trai thượng thư to gan đến cầu hôn.

(2) Lấy ý từ câu thơ “thiết mã băng hà nhập mộng lai” (cảnh chiến mã

mặc giáp vượt qua dòng sông đóng băng lên chiến trường đi vào trong
mộng) trong bài “Thập nhất nguyệt tứ nhật phong vũ đại tác” của Lục Du.

– Chu tiểu thư.

Không hiểu sao Chu Phỉ lại nói ra xưng hô kỳ cục này, lúc nói suýt

cắn phải lưỡi, không nhịn được cười:

– Ha ha, không ngờ con thật biết đầu thai, nhưng thôi khỏi, con cứ là

“Nam đao” thì hơn.

Chu Dĩ Đường nghe ra ý của nàng, bèn bỏ qua đề tài này, lắc đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.