HỮU PHỈ - Trang 1696

sẽ không giữ được thứ bên trong.

Lý Thịnh cầm cái bàn chải nhỏ nằm nhoài trên đất như lâm đại địch, tỉ

mỉ quét bùn đất đọng trong mấy khe hở ở các mối nối mảnh gỗ số lượng
không nhiều.

Chu Phỉ cuối cùng cũng thay bộ y phục sạch sẽ – trong quân không có

bộ nào có kích cỡ nhỏ cho nữ tử thanh tú như nàng mặc vừa, nên nàng đành
mặc bộ nam trang cỡ nhỏ xắn ống tay áo và ống quần lên. Nàng khoanh tay
trước ngực, dựa vào thân cây, đợi xem Lý Thịnh khi nào có thể nghiên cứu
rõ ràng.

Lúc này, Tiểu Hổ bên cạnh đảm nhiệm “canh gác” đột nhiên đứng

thẳng, Chu Phỉ nghiêng đầu, thấy Chu Dĩ Đường và Văn Dục bước qua.

Văn Dục đang nói chính sự với ông:

– Chu đại nhân, binh quý thần tốc, nghe thẩm vấn thì họ nói Lục Dao

Quang vẫn chưa truyền tin cho Tào Ninh, đã có cơ hội trời ban, chi bằng
chúng ta tương kế tựu kế…

Chu Dĩ Đường giơ tay ngắt lời Văn Dục, ông vỗ vai Tiểu Hổ, lại gật

đầu với bọn Lý Nghiên Lý Thịnh rồi nói với Chu Phỉ:

– Qua đây.

Văn Dục thức thời lùi sang một bên, xem bọn Lý Thịnh nghiên cứu đồ

được đào ra từ cấm địa Tề môn. Chu Dĩ Đường chắp tay phía trước, đi mấy
bước dọc theo bóng cây nghiêng nghiêng trong sơn cốc, nói với Chu Phỉ:

– Sao lỗ mãng thế hả?

Chu Phỉ suy nghĩ, nghiêm túc đáp:

– Không biết, có lẽ do trẻ tuổi ngông cuồng? Cha, cho con ít tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.