HỮU PHỈ - Trang 1708

chuyện này còn có một người khác, người này cũng tham gia vào minh ước
Hải Thiên Nhất Sắc, đồng thời vô cùng sợ nó.

Đồng Minh:

– Sợ, sao lại nói vậy?

– Giả như có một chuyện con không muốn người khác biết, thế mà

người tham dự lại quá đông, ngoại trừ người nắm giữ hoa văn sóng nước,
còn có đông đảo thích khách nấp trong bóng tối làm chứng, dù chứng cứ
trong tay mỗi người đều không đầy đủ, vả lại có một phần đã chết không
đối chứng, nhưng con không biết giữa họ liệu có mối liên hệ yếu ớt nào
không, hễ con ra tay với một người trong số họ sẽ rất dễ bứt dây động rừng,
đến lúc đó có khả năng chuyện sẽ phát triển theo hướng con không mong
muốn nhất, thế con nên làm gì?

Giọng Tạ Doãn vô cùng nhẹ nhàng:

– Con không thể mạo hiểm, chỉ có khuấy cho đục nước, dùng một lời

đồn trông có vẻ hợp lý hơn, khiến người ta đổ xô vào, thúc đẩy các nơi tin
nó là thật, sau đó, có người đấu đá, có người lợi dụng nó để mưu cầu
chuyện khác… cứ thế, con sẽ có cơ hội đục nước béo cò, mượn đao giết
người, thế nào sư phụ, thủ đoạn này nghe có quen không?

Đồng Minh lắc đầu nói:

– Không thể tưởng tượng nổi, nghe những lời của con thật khiến người

ta không rét mà run.

Tạ Doãn:

– Ngay cả “lời đồn” để khuấy đục nước này cũng có sẵn, ít nhất Thanh

Long chúa Trịnh La Sinh luôn tin tưởng sâu sắc chưa từng nghi ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.