HỮU PHỈ - Trang 180

- Nếu cô không đói thì ta ăn trước, còn nếu cô cũng đói… thì ta chắn

cái lỗ lại rồi ăn.

Chu Phỉ chậm rãi vuốt chuôi đao của mình, phun ra một câu từ kẽ

răng:

- Không cần khách sáo, cứ tự nhiên…

Tạ Doãn quả thực “tự nhiên”, cầm bánh bao cắn một cái, nhai hai cái,

tiếp đó vẫn lấy đá che lỗ thủng lại, nói:

- Rất xin lỗi, chắn lại chút đi. Sau này có cơ hội, ta sẽ mời cô đến tửu

lâu tốt nhất của Kim Lăng, haiz, từ sau Nam thiên (1), mười phần mỹ vị
trong thiên hạ có năm phần là đến Kim Lăng.

(1) Nam thiên: dời về Nam, ý nói triều đình gặp phản loạn, ấu chúa

chạy về Nam lập ra Nam triều, Bắc triều do bọn phản loạn tự lên ngôi nên
trong truyện mọi người hay gọi là ngụy triều (ngụy: giả, mang ý chửi).

Chu Phỉ thực sự không muốn phản ứng hắn.

Tạ Doãn lại nói:

- Bữa này hôm nay ta không tiện chiêu đãi cô, trong đó có bỏ thuốc.

Chu Phỉ giật mình:

- Cái gì?

Tạ Doãn ung dung nói:

- “Ôn Nhu Tán”, có nghe nói chưa? Nghĩ chắc là cô chưa nghe, đều là

thủ đoạn hạ đẳng của bọn tà ma ngoại đạo, là một loại thuốc mê chuyên
dùng cho ngựa___không thể dùng thuốc mê bình thường để đối phó với các
anh hùng hảo hán, dùng loại thuốc cho ngựa này là vừa hợp, một bát cơm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.