HỮU PHỈ - Trang 1892

– Bên kia không ai họ Triệu, chẳng phải cũng là vong quốc sao?

Tạ Doãn vươn người, đưa tay biếng nhác khoác vai Chu Phỉ:

– Bản đồ chưa từng thay đổi, văn võ toàn triều chưa từng đổi chí,

giang sơn chưa từng đổi họ, quan trọng nhất là, những nguyện vọng năm
xưa của tiên đế có không gian thực hiện, tân chính mà tiên đế và Lương
công luôn tâm niệm có thể thực thi ở Giang Nam. Khi tân đế còn nhỏ chỉ có
thể dựa vào Lương Thiệu, khi cánh ngài ấy cứng rồi, dù Lương Thiệu đã
chết cũng có Hải Thiên Nhất Sắc âm hồn bất tán, ngài ấy chỉ có thể bước
tiếp trên con đường định sẵn, nội trong hai đời, thiên hạ ắt an định, đến lúc
đó nàng đứng trên mỏm đá nhìn về đông, mênh mông một mảng, trời biển
nối liền, có gì khác biệt?

Tạ Doãn nói rất hời hợt, ngữ khí trầm bổng du dương, chỉ thiếu cái

bàn nhỏ và cái kinh đường mộc là có thể thu tiền thưởng, đích thân biểu
diễn cho Chu Phỉ xem hậu nhân Triệu thị là thứ bùn nhão không thể trát
tường thế nào.

Tiếp đó, móng vuốt hắn lại vô cùng không quy củ gãi gãi cằm Chu

Phỉ, sáp lại bên tai nàng nói:

– Chúng ta đi Liễu gia trang trước, đợi xem xong náo nhiệt, ta dẫn

nàng đi cố đô chơi nhé? Qua mùa đông, chúng ta lại đi tái ngoại ngắm cỏ
non và dê con.

Chu Phỉ đập móng vuốt hắn ra:

– Cút, có làm gì nghiêm túc chút được không? Chỉ biết chơi thôi, nếu

đại đương gia có việc sai ta…

Tạ Doãn cười híp mắt ngắt lời nàng, thong thả bổ sung:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.