HỮU PHỈ - Trang 201

Người trung niên khép hờ mắt, lại nói:

- Ồ, ở sư môn nào?

Lời này của ông có thể nói là vô cùng xấc xược, mang theo chút cảm

giác của kẻ đứng trên cao quen ra lệnh cho người khác, thái độ như lẽ
đương nhiên, khiến người ta cảm thấy ông ấy vốn nên nói chuyện thế này.

Chu Phỉ hơi do dự, nàng không biết lai lịch người trước mắt ra sao

nhưng biết rõ mình không có kinh nghiệm gì, chỉ sợ rước thêm phiền toái
cho 48 trại.

Lúc nàng có một mình thì rất có khí thế ngạo mạn không sợ trời không

sợ đất, nhưng khi dính đến người nhà thì sự thận trọng từng li từng tí vốn
ngủ say khắp toàn thân đồng loạt tỉnh dậy.

Đáng tiếc Chu Phỉ từ nhỏ đã không biết ăn nói linh tinh, bảo nàng lập

tức bịa ra một câu chuyện, nàng không bịa được, đành phải nửa thật nửa giả
nói:

- Trong nhà có chút võ công tổ tiên truyền lại, cha mẹ tùy tiện truyền

cho, tự mình tập luyện lung tung giúp thân thể khỏe mạnh mà thôi, gia đình
ít người, tổng cộng chỉ có ba người gồm cả hai huynh đệ tỷ muội thân
thích, không thể nói là môn phái gì.

Người trung niên nọ “ừ” một tiếng, không biết tin hay không, dù sao

là hết hứng thú với nàng, vung tay ra hiệu nàng có thể cuốn xéo rồi.

Chu Phỉ kỳ thực có chút độc lập, không thích để ý tới người xa lạ,

nhưng thấy người này tiều tụy hốc hác, nàng không tự chủ nhớ tới Chu Dĩ
Đường.

Ban ngày trong hang động, nàng nghe Tạ Doãn dăm ba câu quét qua

thiên quân vạn mã, ngoài mặt tuy nàng không lộ ra điều gì nhưng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.