HỮU PHỈ - Trang 247

Lão đạo sĩ kia cười ha hả dẫn đầu tự giới thiệu:

- Bần đạo xuất thân “Tề Môn”, đạo hiệu Xung Tiêu Tử, hôm nay may

mắn được cùng chư vị có duyên đồng sinh cộng tử một lần.

Ngoại trừ Tạ Doãn vừa liếc mắt là nhìn thấu lai lịch của ông, tất cả

mọi người đều chấn động.

Hiện nay, “Tề Môn” và “Toàn Chân”, “Võ Đang”, “Thanh Vân” nổi

danh ngang nhau, được xưng là tứ đại quán.

Trong đó, người Tề Môn ít giao du với bên ngoài, lại tinh thông trận

pháp, xưa nay nhiều nơi trú ẩn, rất ít khi đi lại trên giang hồ, ngoại trừ đạo
hiệu của chưởng môn có ít tiếng tăm, những người khác hầu như chỉ là
truyền thuyết, mọi người cả đời chưa chắc có thể gặp một người sống của
Tề Môn, đặc biệt là người có chữ “Xung” đồng thế hệ với chưởng môn Tề
Môn đương nhiệm.

Lập tức có người hỏi:

- Đạo trưởng làm sao bị rơi vào tay ma đầu?

Xung Tiêu Tử xua tay nói:

- Đều là những ân oán cũ của phái ta với núi Hoạt Nhân Tử Nhân, xấu

hổ, là bần đạo học nghệ không tinh, không cẩn thận bị rơi vào tay người ta.

Sau khi Chu Tước chúa phản lại núi Hoạt Nhân Tử Nhân không lâu

liền tìm đến nơi này, một lần nữa tạo ra cho mình một động ma, đám người
họ không phải bị bắt đi cùng lúc mà là mỗi người mỗi cảnh, một lời khó
nói.

Mộc Tiểu Kiều dường như có sở thích chăn nuôi tù binh, căn cứ vào

niềm hăng hái tàn bạo của hắn ngay cả ngựa cũng bắt, rất nhiều người bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.