HỮU PHỈ - Trang 322

nói “đại nhân anh minh” đúng không? Đành phải hai mặt nhìn nhau ngây
người như tượng.

Thẩm Thiên Khu quét mắt qua những người khúm na khúm núm, rụt

rè lo sợ kia, chỉ cảm thấy đồng liêu đều là lũ khốn, thuộc hạ đều là đám phế
vật, không biết tại sao mình lại chen vào đó cho vạn người thóa mạ, nhất
thời thực sự rất bức bối, vừa vuốt ngực ho khan vừa sải bước rời đi.

Một bên khác, theo trời chiều ngả về tây, trên đường cái, đám đông

điên cuồng cuối cùng đã phát tiết đủ, dần dần tản đi, trên đất chỉ còn lại
một bãi tro cốt tàn khiến người ta buồn nôn, sắc trời cũng dần tối xuống.

Hắc y nhân hai bên căng thẳng đề phòng cả ngày, bây giờ vẫn không

dám buông lỏng, đang chờ mệnh lệnh của Cừu Thiên Cơ.

Cừu Thiên Cơ chậm rãi vuốt ve cổ chim ưng, sắc mặt âm u khó đoán,

một hắc y nhân tổ Lộc Tồn bước tới, thấp giọng xin chỉ thị:

- Đại nhân?

Cừu Thiên Cơ kỳ thực không phải đi chung đường với Thẩm Thiên

Khu và Đồng Khai Dương, ông là đặc biệt đuổi theo người Ngô gia mà tới,
lúc mới bắt đầu nghe nói người Ngô gia âm thầm liên hệ với 48 trại, Cừu
Thiên Cơ có chút như gặp đại địch__48 trại núi non trập trùng, cao thủ như
mây, mấy năm nay giống như một con nhím khiến người ta không biết há
miệng chỗ nào, một khi người trốn vào trong đó, muốn đào móc ra là rất
khó.

Nhưng nào ngờ phí sức chín trâu hai hổ bố trí, khó khăn lắm mới vây

khốn được “cá lớn” trong khách điếm, vừa mới động thủ, Cừu Thiên Cơ
liền phát hiện trong đó không hề có cao thủ hàng đầu, người thanh niên dẫn
đầu kia e còn chưa đến tuổi thành niên, chẳng qua chỉ là một vãn bối hơi
lớn tuổi chút dẫn theo một đám nhãi con chưa dứt sữa mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.