HỮU PHỈ - Trang 331

Nữ nhân điên ấy cười hi hi chạy khắp viện, giống như đang đùa giỡn

với nàng. Trong tay Chu Phỉ không có đao nhưng chưởng pháp của nàng
được kế thừa chung hệ với đao, vừa mạnh vừa nhanh, thế mà nàng giống
như đánh vào băng nổi trên nước vậy, trơn trượt không thể nào đánh được.

Chu Phỉ giận dữ, đưa tay kéo dải ruy băng của nữ nhân điên giữa

không trung, hung hăng kéo mạnh, một chưởng nghiêng theo đó hạ xuống,
lấy chưởng làm đao, nơi chưởng đánh xuống vang lên tiếng “vút”.

Nữ nhân điên kia cười nói:

- Đao tốt!

Bà như cá bơi nghiêng người trượt đi một bước, một chưởng của Chu

Phỉ đánh vào một dải ruy băng khác trên ngực bà, dải ruy băng ấy tựa như
vật sống, mềm yếu không xương vừa trầm xuống vừa quấn lại, bao lấy cả
bàn tay bà bên trong, sau đó mắt hoa lên, dưới chân nữ nhân điên kia không
biết đi bước đi kỳ dị gì, thành thạo quấn Chu Phỉ thành một cái kén tằm đủ
màu.

Chu Phỉ:

- …

Ngô Sở Sở đã bị dọa ngây người.

Nữ nhân điên vô cùng thương yêu sờ sờ mặt nàng:

- Tiểu bảo bối đáng thương.

Chu Phỉ giãy giụa mấy cái nhưng giãy không ra, nàng vốn bị Cừu

Thiên Cơ kích thích lòng đầy phẫn uất, lại bị dăm ba câu của nữ nhân điên
quái lạ này chọc nổi xung thiên, trong lòng bi phẫn đan xen, thầm nghĩ:
“Mình không thể ra ngoài giết Bắc Đẩu báo thù cho sư huynh thì thôi, bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.