HỮU PHỈ - Trang 38

Nàng không nói đi, cũng không nói không đi, đưa tay vỗ vỗ vai Lý

Nghiên, vô cùng cơ trí quẹt trả nước mắt nước mũi của nha đầu thối trở lại,
lúc này mới đeo đao lưng hẹp của mình nghênh ngang rời đi.

Bất kể Lý Thịnh có dự tính thế nào, ông trời cũng vô cùng không tác

thành___ngày 15 tháng này trời âm u.

Trăng mờ gió lớn.

Tạ Doãn yên tĩnh nằm trên ngọn cây, hô hấp như hòa thành một thể

với cây đại thụ. Chỗ cách hắn khoảng hai nắm tay có một cái tổ chim, chim
lớn che chở chim non, già trẻ trong tổ đang ngủ say sưa, không hề bị bướu
thịt người trên cây làm kinh động.

Đột nhiên, một cơn gió thổi qua, chim lớn chợt giật mình, cảnh giác

mở mắt. Thì thấy hai người canh gác trong 48 trại bay vút qua rừng rậm.

Người trong 48 trại không phải thân thích cũng là bằng hữu, là phụ tử

huynh đệ binh, giữa họ có sự ăn ý ngầm không nói nên lời, hai người nọ
cách xa tám trượng nhìn nhau, ngay cả ra dấu tay cũng không cần, chỉ nhìn
nhau một cái là tâm ý tương thông chia làm hai ngả, một người kiểm tra
đường lớn, một người kiểm tra đường nhỏ, trong chớp mắt cả hai đều
không còn bóng dáng.

Hai người đi xa rồi, chim lớn mới xoay đầu lại, ngoẹo cổ nhìn chòng

chọc vào Tạ Doãn.

Mí mắt Tạ Doãn không hề động đậy, an tĩnh như vật chết, chim lớn

trừng mắt nhìn hắn một hồi, ngoại trừ dáng vẻ “cành cây” này trông rất
quái lạ thì không thấy vấn đề gì, bèn yên tâm rúc đầu vào cánh, ngủ tiếp.

Trong rừng rậm yên tĩnh, tiếng ếch kêu tinh nghịch không biết từ nơi

nào hòa với tiếng lít chít không ngừng của những con côn trùng lớn nhỏ,
trong khoảng thời gian một nén nhang, hai người canh gác vừa nãy không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.