HỮU PHỈ - Trang 388

Chu Phỉ vốn là tìm thú vui trong cơn buồn chán, mở trang đầu tiên của

quyển sách dở hơi này, bỏ qua những phần khác trên sách, chỉ nhìn những
nét chấm và sổ bay tới bay lui, lại phát hiện chúng nối nhau thành một
đường, tạo thành một bùa chú.

Ngô Sở Sở thấy nàng lật sách qua lại, lúc cầm xuôi lúc cầm ngược,

thực không hiểu đang “tham ngộ” thứ gì, bèn nói:

- Hồi nhỏ ta cũng từng đọc một ít kinh điển Đạo gia, có điều chỉ lướt

qua rồi thôi, rất nhiều thứ không hiểu, cô đọc đã nhiều ngày, có gì tâm đắc
nói ta nghe với?

Chu Phỉ híp mắt, vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm trang sách nói:

- Giống con dê núi bự…

Ngô Sở Sở:

- …

Kiến giải này quá uyên thâm rồi!

Chu Phỉ cố sức bò dậy, dùng tay che mấy nét bút lung tung, vẽ theo

nét sổ và dấu chấm, nói với Ngô Sở Sở:

- Cô xem chỗ này nè, vẽ theo một vòng thì có giống con dê núi cong

miệng không?

Ngô Sở Sở bị sự dốt nát của nàng dọa ngây người.

Chu Phỉ ban nãy nhìn ra được vẻ lo âu trên mặt nàng ấy nên có lòng

trêu chọc, lật qua tờ thứ hai, quẹt tay nói:

- Trang này thì giống một chiếc lá, trang này hình như là một gương

mặt đầy nếp nhăn, trang này…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.