HỮU PHỈ - Trang 454

Tạ Doãn không hiểu gì cả, còn tưởng nàng sau khi trải qua kiếp nạn

sinh tử thì chững chạc lên không ít, trong lòng than thở: “Bao nhiêu người
già bảy tám mươi tuổi cũng không quản được miệng mình, nàng còn nhỏ
tuổi mà có thể nhịn được miệng lưỡi, thực không dễ dàng.”

Tạ Doãn hiểu lầm Chu Phỉ sâu sắc, cười híp mắt chắp tay nói với

xuống dưới lầu:

- Vị huynh đài này phong thái bất phàm, một tay “Tứ Minh Tiên” xuất

thần nhập hóa, hà tất chấp nhặt với một tiểu hài tử mắt lé chặn đường?

Lời vừa nói ra, không ít người trong khách điếm sắc mặt không bình

thường, không lo xem náo nhiệt nữa mà thi nhau lặng lẽ lùi đi.

Chu Phỉ chẳng hiểu mô tê gì, thấy Tạ Doãn mắt thì nhìn dưới lầu

nhưng ngón tay thấm nước viết lên bàn hai chữ “Thanh Long”. Nàng ngẩn
người_____trong sơn cốc, lúc tình cờ gặp Thẩm Thiên Khu, nàng từng
nghe ông nói rằng trên núi Hoạt Nhân Tử Nhân có bốn kẻ đầu lĩnh, chia
nhau lấy “tứ tượng” làm tên mình, Mộc Tiểu Kiều chính là “Chu Tước”.

Người thanh niên dưới lầu hẳn không phải “Thanh Long chúa”, bằng

không sẽ không bị một chiếc đũa của nàng đánh rớt roi, nhưng thấy dáng vẻ
kiêu ngạo của hắn ta thì chắc cũng là người có địa vị dưới trướng Thanh
Long.

Thanh niên trên ngựa cau mày, vừa định mở miệng thì người đi cùng

bên cạnh đã chậm rãi duỗi ra một bàn tay ngăn lại.

Người kia từ từ gỡ đấu lạp trên đầu xuống, lộ ra khuôn mặt già nua,

đôi mắt đục ngầu quét qua Chu Phỉ một vòng, rơi vào Tạ Doãn, khàn khàn
cất tiếng:

- Thiếu gia nhà ta tính tình không tốt, đi đường vội vã, đã đắc tội

nhiều, xin nhận lỗi với chư vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.