HỮU PHỈ - Trang 467

Ba chữ “Phá Tuyết Đao” vừa thốt, thần sắc lão Cửu Long lập tức thay

đổi, đoản kiếm trong tay ông chuyển góc độ, con rồng nhỏ trên chuôi kiếm
bay về phía Tạ Doãn theo một góc độ vô cùng bí mật, ép Chu Phỉ không
thể không lui đao về cứu, nàng nhích một bước đuổi theo mũi tên nhỏ kia,
dùng mũi đao khều nó xuống, lão Cửu Long mượn cơ hội này vận lực vào
tay chưởng về phía giữa lưng nàng.

Phù du trận thiên biến vạn hóa, lấy vạn vật làm vật chắn, lúc Chu Phỉ

đuổi theo mũi tên bay, theo bản năng đưa chân đá băng ghế bên cạnh, băng
ghế ấy tung lên, giúp nàng chắn nửa chưởng.

Gỗ vỡ tan, Chu Phỉ chỉ cảm thấy một chưởng lực âm hàn tràn vào từ

đại huyệt vai cổ của nàng, nội tạng chấn động mạnh, trong cổ họng tức thời
vọt ra mùi tanh ngọt, nhưng cùng lúc đó, một luồng nội tức khác trên người
nàng đột nhiên tự động lưu chuyển.

Chu Phỉ khi đấy không nghĩ kỹ, nén giận trở tay cho một đao, một đao

này là thức “Sơn” trong Phá Tuyết Đao, chính trực dày nặng, nàng dùng rất
theo nguyên tắc nhưng chẳng biết tại sao bây giờ lại có chút khí sát phạt
khó nói rõ, nhanh hơn nàng động đao trước đây ba phần.

Lão Cửu Long vốn bắt nạt nàng tuổi nhỏ chân khí cạn, không ngờ một

chưởng này quét qua, chẳng những không làm nàng bị thương mà dường
như còn ép ra hung tính của trường đao, ông ngớ người, không dám cứng
rắn chống đỡ, hoảng hốt lùi hai bước, cầm đoản kiếm chắn trước ngực, nhìn
chằm chằm Chu Phỉ như đại địch.

Hóa ra Chu Phỉ tình cờ thu được Khô Vinh chân khí từ chỗ Đoàn Cửu

Nương nhưng suy cho cùng vẫn chưa biết cách tự do sử dụng, hai luồng
chân khí trên người nàng tuy bình yên vô sự nhưng chưa hợp lại làm một,
mạnh ai nấy sống. Loại tình huống kỳ lạ này dù là Đoàn Cửu Nương ở đây
chỉ sợ cũng không dạy được nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.