HỮU PHỈ - Trang 495

Kỷ Vân Trầm không nói hai lời, bưng thức ăn trước mặt hắn ta lên tự

ăn một miếng, sau đó im lặng để xuống.

Tiểu bạch kiểm hầm hừ, biết co biết dãn, cúi đầu xới ăn.

Chu Phỉ không kiềm được nhìn hắn ta, nghĩ: “Tiểu tử này hồi nãy thà

bị cắt lưỡi cũng không chịu thua sao bây giờ lại ăn đàng hoàng rồi? Đói
điên à? Hay đang có ý đồ xấu xa gì đây?”

Kế đó, nàng lại thở dài, bởi vì nàng phát hiện chuyện mình nghĩ càng

lúc càng nhiều, hầu như đến mức có tí gió thổi cỏ lay là không nhịn được
cân nhắc một phen, không biết mình đã trở thành “thấu hiểu tường tận” hay
là “lo lắng đâu đâu”.

Chiến tranh loạn lạc cũng một ngày, thái bình yên ấm cũng một ngày,

chẳng ai dài ngắn hơn ai, khi màn đêm buông xuống, Chu Phỉ sớm đã đuổi
Ngô Sở Sở đi nghỉ ngơi, còn mình thì về phòng đi tới đi lui hai vòng, lấy lá
thư của Lý Cẩn Dung ra xem lại một lần, nghĩ: “Mẹ mình bảo Vương lão
phu nhân gửi gắm người Ngô gia cho Văn tướng quân, bây giờ Văn tướng
quân đã ở đây, vậy mình cũng xem như hoàn thành lời giao phó.”

Nghĩ thế, nàng liền yên lòng thỏa dạ, viết nguệch ngoạc một phong

thư đặt dưới chén trà, tự thấy như vầy không tính là không từ mà biệt, sau
đó Chu Phỉ thu dọn đồ đạc của mình, xách trường đao, lặng lẽ chui ra
ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.