HỮU PHỈ - Trang 55

trong trại, nửa đêm không ngủ ra ngoài nghịch ngợm. Tạ Doãn ngay cả một
con kiến trong trại cũng không muốn kinh động, không muốn đối mặt với
người của 48 trại, bèn tĩnh tâm ngưng thần ngồi ngay ngắn trên tảng đá, đợi
hai đứa trẻ này nghịch xong mau chóng rời đi.

Thân thủ của nữ tử không đẹp nhưng gọn gàng dứt khoát ngoài dự

đoán, tay nàng cầm lỏng lẻo một thanh trường đao lưng hẹp, người và đao
một ngang một dọc, đều vừa nhỏ vừa dài, Tạ Doãn nhìn tóc của nàng rủ
xuống phía sau, đuôi tóc bị cơn gió mang theo hơi ẩm thổi phất phới, ban
đêm nhìn không rõ dung mạo, dựa vào thị lực tuyệt vời của hắn chỉ có thể
từ xa nhìn thấy đường viền của cái cổ mảnh khảnh và cái cằm nhỏ nhắn của
nàng, giống như một thứ yêu ma tinh quái nào đó hiện ra từ trong nước…

Tạ Doãn suy nghĩ một lúc, trong lòng đưa ra kết luận: Rong tinh.

Lúc này, Chu Phỉ ở giữa sông cuối cùng cũng thấy rõ thứ khổng lồ

dưới sông Tẩy Mặc.

Đó là một thạch trận lẳng lặng náu mình dưới làn nước sông đen kịt,

như một con thủy quái ngủ đông sừng sững uy nghiêm. Giữa sông có một
cái đình nhỏ hầu như biến mất trong hơi nước xa gần ẩn hiện nằm ngay đầu
con thủy quái.

Nước sông róc rách, nhìn xuyên qua mặt nước thấy con thủy quái bên

dưới tựa như chuyển động.

Chu Phỉ nhìn chằm chằm thạch trận này một lát, lòng bỗng dưng rét

buốt. Nàng không kịp nghĩ kĩ, lập tức quay đầu nói với Lý Thịnh đang chạy
tới:

- Không đúng, lui về!

Xuống vách núi không nhìn thấy “Ngư lão” trong truyền thuyết,

ngược lại lại phát hiện thứ quỷ dị như vậy dưới nước, trong lòng Lý Thịnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.