HỮU PHỈ - Trang 571

Hóa ra mật đạo này thông đi khắp nơi, như một mê cung lớn có vô số

cửa ra_____bằng không thì con thỏ xui xẻo kia cũng không vào được.
Không ít nơi trong này thậm chí còn che giấu tầng tầng cơ quan, con người
khi ở dưới lòng đất vốn đã không dễ phân biệt đông tây nam bắc, không có
bản đồ thì rất nhanh sẽ bị mật đạo và cơ quan vây khốn.

Ban nãy Hoa chưởng quỹ dẫn họ vào từ một lối ra bí mật, vẫn chưa đi

vào sâu, có thể chạy trốn bất cứ lúc nào. Thanh Long chúa có lẽ là dẫn
người lục soát khắp Hành Sơn, không tìm được người nhưng vô tình phát
hiện được lối vào mật đạo ở phái Hành Sơn cũ.

Hoa chưởng quỹ dùng âm lượng cỡ thì thầm nói:

- Không cần lo lắng, lão kia vào thì dễ ra thì khó, hôm nay chưa chắc

là ai chết ở đây đâu, bằng không bọn chúng đã âm thầm vào tập kích chúng
ta rồi, còn gõ thanh la làm gì?

Tạ Doãn quay đầu nhìn Ân Bái cũng đã bắt đầu cảnh giác:

- Thanh Long chúa xem ra không tìm được Ân công tử thì không bỏ

qua nhỉ?

Hai mươi năm trước, Thanh Long chúa vì thứ gì đó trên tay Ân Văn

Lam mà gài bẫy không biết bao nhiêu người, nhưng nghĩ mà xem, bây giờ
thứ đó bị con chó mình nuôi trộm đi thì sẽ có tâm trạng thế nào_____dù
bên người Tạ Doãn thật sự có đại quân Nam triều đi nữa, hắn ta cũng chắc
chỉ tạm thời rút lui chứ vẫn bám theo dai như đỉa.

Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên trong mật đạo, qua vô số

gian phòng và con đường hẹp nên nghe không chuẩn lắm nhưng từng câu
từng chữ đều vô cùng rõ ràng.

Thanh Long chúa thấy một tiếng thanh la đồng không thể bứt dây

động rừng, bèn đích thân mở miệng, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.