HỮU PHỈ - Trang 577

Kỷ Vân Trầm chợt than thở:

- Liệu có ai từng nói… nữ tử với xuất thân và dung mạo như cô, dù

kiêu căng không chút tài cán cũng có thể sống cả đời bình an, không cần
liếm máu trên đầu mũi đao, lang bạt khắp nơi chưa?

Chu Phỉ còn tưởng hắn muốn cảm khái gì đó, thình lình nghe được

một câu như vậy, bèn tức giận nói:

- Tiền bối, đã là lúc nào rồi, sao còn nói mấy lời vô nghĩa?

Kỷ Vân Trầm bật cười.

Một nữ tử, nếu trong lòng biết mình xinh đẹp, bất kể thế nào cũng sẽ

thể hiện qua cử chỉ, trong vô thức sẽ phơi bày hoặc che giấu chỗ xinh đẹp
của mình. Nhưng Chu Phỉ không mảy may nhận thức được, điều này e
không phải vì nàng còn trẻ tuổi mà có thể siêu phàm thoát tục, nhìn thấu vẻ
bề ngoài, cũng không mấy có khả năng đã lớn đến chừng này còn không
biết đẹp xấu… mà rất có thể là vì từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai khen
nàng, cưng chiều nàng.

Tài hoa tuyệt thế và dung mạo khuynh thành đều là bảo vật hiếm thấy

trên đời nhưng một khi ỷ lại vào nó, rất dễ trở thành người khó thoát khỏi
ma chướng.

Kỷ Vân Trầm không kiềm được nghĩ, năm xưa nếu không phải mình

quá mức cậy tài khinh người, quá đề cao bản thân thì những chuyện tồi tệ
kia… liệu có xảy ra không?

Sắc mặt Kỷ Vân Trầm đột nhiên nặng nề, gật đầu nói:

- Tốt, cô hãy nhớ, tương lai bất kể ai nói với cô những lời tương tự đều

là hại cô, một chữ cũng đừng tin. Những lời tiếp theo đây của ta, cô hãy
nghe cho rõ____năm xưa Nam Bắc song đao đồng xưng, Nam đao cực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.