HỮU PHỈ - Trang 641

ta tiến bộ cực nhanh, “tro tàn lại cháy”, bất kể bệnh nặng cỡ nào, thương
tích nghiêm trọng ra sao, đều có thể áp đảo, khiến cô cảm thấy... những
tháng ngày đã mất năm xưa lại quay về.

Kỷ Vân Trầm nói tiếp:

- Sau đó hồi quang phản chiếu, ba khắc là ngưng...

Bên ngoài mật đạo “rào rào” vang lên, thiên hà cao vút như bị thứ gì

đâm thủng, gào thét nghiêng xuống nhân gian, mưa to thình lình đổ xuống.

Trong bùn đất toát lên mùi tanh cũ kỹ, mi mắt Kỷ Vân Trầm rũ xuống,

vẻ mặt uể oải, xuất thần vào thời khắc mấu chốt này, sau đó ánh mắt hơi cử
động nhìn Ân Bái.

Ân Bái nghe bốn chữ “hồi quang phản chiếu” thì toàn thân cứng ngắc,

thần sắc phức tạp nhìn Kỷ Vân Trầm.

Kỷ Vân Trầm suy nghĩ, dường như có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói

nhưng khi đến chót lưỡi đầu môi lại chẳng còn bao nhiêu, cảm thấy đều là
lời thừa thãi. Kỷ Vân Trầm cười, lần thứ ba nhỏ giọng nói:

- Đi đi.

Chu Phỉ:

- Đợi...

Chữ “đã” của nàng còn chưa nói xong, lối ra bên này mật đạo chợt sập

xuống, con đường hẹp vốn đã cũ kỹ, viên Lôi hỏa đạn kia của Ân Bái lại
càng là cọng rơm cuối cùng.

Cát đá rơi ào ào xuống, Kỷ Vân Trầm đẩy mạnh Chu Phỉ ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.