HỮU PHỈ - Trang 682

Đầu mày Tạ Doãn khẽ nhướng, khóe mắt bị nếp nhăn giả dán hơi dao

động, trên mặt hiện ra vẻ châm biếm và lạnh lùng trước giờ chưa từng có:

- Ta không phạm vương pháp, ông ta dựa vào đâu mà bắt ta? Dù

đương kim ở đây cũng không dám nói với ta cái chữ “bắt” này.

Qua khỏi hoa viên là một tòa tiểu lâu, phía trước còn có một cái sân,

không có đủ thứ hoa nên lộ vẻ rộng rãi hơn, hóa ra đây là nơi ở của gánh
hát, một đám nữ tử trẻ tuổi đang luyện giọng trong sân, có người tập dãn
cơ, có người tập duỗi chân, động tác kỳ quái gì cũng có nhưng không hề
khiến người ta gai mắt, còn rực rỡ hơn cả hậu viện muôn hồng nghìn tía.

Các nữ tử thấy bà chủ dẫn hai người xa lạ bước ra thì ngừng lại, tò mò

nhìn họ.

Cổng lớn tiền viện khí thế hơn nhiều, “két” một tiếng mở ra hai bên,

Chu Phỉ nhìn thấy những người vây quanh cổng.

Đưa mắt nhìn ra, người tới ai nấy đều mặc áo chẽn xám tro, gương

mặt đều có vẻ phong sương nghèo khó, không ít người vai hơi cong, là
dáng dấp của người hay lao động nặng nên bị ép chùng vai, tuy cao thấp
mập ốm khác nhau nhưng đều là ngoại hình phổ thông, không nhìn kỹ sẽ
không nhận ra ai với ai.

Các nữ tử bên trong sắc màu rực rỡ, các hán tử bên ngoài mặt xám

mày tro, hai bên nhìn nhau, khỏi phải nói có bao nhiêu quái dị.

Thấy bà chủ đích thân bước ra, một hán tử trung niên bước lên trước

mọi người, hình như là thủ lĩnh, ông chắp tay vô cùng cung kính, ăn nói
nhã nhặn:

- Nghê Thường phu nhân, đã quấy rầy nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.