HỮU PHỈ - Trang 824

Đây là câu thứ ba Tạ Doãn dạy nàng: đến Trưởng Lão Đường, nếu họ

đều tuân thủ chức vị của mình, đoàn kết nhất trí thì cô không cần hé răng,
các trưởng lão thống nhất ý kiến thì dù là mẹ cô cũng phải cân nhắc đắn đo
kỹ lưỡng, huống hồ là cô. Nhưng nếu mẹ cô để cả Trưởng Lão Đường làm
việc mà không phải giao phó cho một người đặc biệt nào thì chắc chắn có ý
để họ khống chế lẫn nhau, lúc cô mở cửa Trưởng Lão Đường mà thấy họ
đỏ mặt gân cổ cãi nhau mới có chỗ cho cô nói chuyện làm việc, làm sao
nắm được chỗ cân bằng này mới là then chốt.

Trương Bác Lâm bắt gặp ánh mắt nàng, cơn tức tích tụ trong lòng lúc

này mới có chỗ thoát, trừng bóng lưng Triệu Thu Sinh, nghĩ: “Cho ông đắc
ý, người khác đều thấy đấy, trong lòng người ta rõ như gương sáng, biết ai
mới là người đáng tin.”

Thế là Trương chó dữ có vài phần thận trọng đắc ý gật đầu với Chu

Phỉ, nói ra ý kiến của mình:

– Đến sông Tẩy Mặc.

Trưởng Lão Đường thống nhất ý kiến, Lâm Hạo khẽ thở phào, người

canh gác dự bị của 48 trại lập tức vào vị trí, nhân mã các môn phái tụ tập
hướng về sông Tẩy Mặc – bó đuốc trong đêm như một con rồng dài.

Ánh mắt Chu Phỉ đảo qua, thấy giữa các đại môn phái bình thường

xen lẫn vào nhau không phân biệt mà giờ đây có khe hở nhỏ, mọi người đi
thành nhóm theo môn phái, giống như một cái hồ phẳng lặng đột nhiên tẽ
ra vô số nhánh sông, dần tách nhau rõ rệt.

Nàng không muốn nhạy cảm như vậy nhưng vẫn chú ý thấy, vẻ mặt

không khỏi buồn bã.

Tạ Doãn luôn im lặng theo bên cạnh chợt nắm lấy tay nàng, lòng bàn

tay lạnh lẽo của hắn khiến nàng hơi giật mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.