HỮU PHỈ - Trang 899

– Huống hồ người chết chưa chắc đã là con. Đến lúc đó nếu có chỗ

cần trên núi phối hợp, phiền Mã thúc khơi thông tin tức, bảo trọng.

Nói xong, Chu Phỉ bước đi, đầu không ngoảnh lại. Đám đệ tử trẻ tuổi

đi theo nàng nghe nói đại quân ngụy triều bao vây, sớm đã nhiệt huyết tuôn
trào, mài đao soàn soạt muốn lao xuống núi nhưng luôn bị lệnh cấm của
Triệu Thu Sinh ngăn lại, trong lòng vô cùng bứt rứt, chỉ là không ai dám tự
tiện xông vào Trưởng Lão Đường nêu lên ý nguyện.

Nhưng Chu Phỉ dám, lại còn làm được.

Một đám tiểu thanh niên bước đi, sống lưng không tự chủ thẳng lên

mấy phần, tụ tập thành đám phía sau nàng, nghiễm nhiên xem nàng như thủ
lĩnh.

Vừa đi được không xa, Chu Phỉ nghe có người cười khẽ:

– Nói rất hay.

Nàng ngẩng đầu, thấy tên khốn Tạ Doãn ban nãy chạy trốn giờ treo

trên cây như dơi, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt bỡn cợt nhìn nàng.

Lòng bàn tay Chu Phỉ ngứa ngáy điên cuồng như nổi rôm.

Tạ Doãn xoay mình rớt xuống cây, bước chân nhẹ nhàng rơi bên ngoài

Chu Phỉ mấy thước, chưa đợi nàng mở miệng, hắn đã tranh nói trước:

– Muốn bẻ đầu người ta xuống thì cũng phải biết người biết ta. Ta thấy

cô chỉ lo cãi nhau nên ban nãy đã tranh thủ chút thời gian lượn quanh 48
trại một vòng – trại các cô tổng cộng ba tầng trạm gác, không tính sông Tẩy
Mặc, tầng ngoài cùng tổng cộng 36 chỗ, trong đó có 6 chỗ bị tập kích đêm
qua, 1 chỗ bị phá, Lâm trưởng lão khẩn cấp sai người bố trí mai phục ở
trạm gác bên trong khiến đại quân ngụy triều chịu thiệt, ép họ hoảng hốt rút
lui. 36 chỗ này, có chỗ thích hợp đánh phục kích, có chỗ hiểm trở không dễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.