HỮU PHỈ - Trang 980

Cốc Thiên Toàn nghe ba chữ “Thôi Vân Chưởng”, toàn thân chấn

động mạnh, bật thốt:

– Là ngươi, ngươi thế mà chưa chết!

Tạ Doãn trước tiên liếc Chu Phỉ, thấy nàng còn đứng được, bèn cười

nói:

– Ta chưa tìm được chỗ thích hợp để đầu thai, gấp cái gì?

Các đệ tử vốn theo sau Mã Cát Lợi đều ngây dại, đến lúc này mới có

người đầu óc choáng váng hỏi:

– Mã sư thúc? Chuyện… chuyện này là sao?

Lý Nghiên chen khỏi mấy người chắn phía trước:

– A Phỉ!

Giọng Lý Nghiên quá chói, bình thường giọng đã lớn, bây giờ gào to

lại càng như một chiếc gai nhọn, đâm thẳng vào tai Chu Phỉ, khiến nàng
hơi hơi tỉnh táo, nàng đưa tay chặn Lý Nghiên lại, quay đầu phun ra một
ngụm máu, nửa thân phải lúc này mới có tri giác.

Đúng rồi.

Còn có Lý Nghiên, có Ngô Sở Sở, ngực nàng còn giữ đồ do Ngô Sở

Sở gửi gắm, phía sau nàng còn 48 trại bấp bênh.

Nó là 20 năm thái bình do ông ngoại nàng dùng tính mạng đổi lấy, đại

đương gia không ở đây…

Chu Phỉ chịu đựng vết thương, thở hổn hển mấy hơi.

Nàng nghĩ, dù muốn chết, cũng phải nhịn, đợi lát nữa hẵng chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.