HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 174

Chương 8: Từng Yêu, Tại Sao?

Đ

ây là đâu? Ôn Noãn khẽ mở mắt ra, nhìn lên trần nhà, bên ngoài phòng
dường như vẫn còn sót lại tiếng nói tiếng cười đâu đây, miệng hoang mang
muốn kêu lên, nhưng hai tiếng” Bố ơi” còn chưa phát ra tầm mắt đã tự động
chuyển về phía lớp rèm dày, một tia sáng mỏng manh lùa vào theo khe hở,
khi gió ngừng tấm rèm quay lại chỗ cũ hoàn toàn bị biến mất, bóng tối vô
biên lan tràn trong đêm.

Cô lau nước mắt ngủ mơ đi, sờ soạng tìm di động, 3 giờ 45 phút sáng, cầm
lấy điều khiển từ xa mở CD, bài ca nhè nhẹ xoay chuyển vấn vương.

Một lát sau, chất lỏng ấm áp chảy dọc theo khóe mắt xuống, chầm chậm lăn
vào hai hàng tóc mai, thấm ướt sợi tóc.

Buồn vì sự vui vẻ lúc trước như mộng, khi tỉnh rồi không thể tìm lại.

Không có cách nào có thể quét sạch ngày xưa, cho nên những kí ức vui vẻ
như mộng kia là một lỗ hổng động vào liền đau, tê xương buốt thịt.

Những thứ quá tốt đẹp trước nay chưa từng thích hợp để trải qua, bởi vì một
khi đã trải qua thì không bao giờ có thể quên được.

Cho dù đã sớm trở thành quá khứ cũng sẽ không ngừng dây dưa suốt kiếp,
không khống chế được đau khổ hoài niệm làm con tim quanh năm sa vào
trong hồi ức, không chịu trồi lên đối mặt với sự thật.

Thiên đường từng đến hoàn mĩ đến mức không thể hình dung được, vì thế ở
trong bụi trần mãi mãi canh cánh trong lòng, quá khứ sâu sắc như vậy
chẳng những làm con người ta khó dứt bỏ, ngược lại còn khao khát tiếp tục
kiếm tìm, nhưng mà thứ trên đời này trôi qua nhanh nhất vĩnh viễn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.