HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 176

Sau đó cô rất nhanh phát hiện ra, mấy ngày Chiếm Nam Huyền không ở
đây héo nhanh nhất không phải là bồn hoa ở góc phòng mà là Đinh Tiểu
Đại, bộ dạng ủ rũ đáng thương của cô nhóc như hoa không được tưới nước,
trên mặt không có chút tươi tắn nào.

Tới ngày thứ tư, Ôn Noãn thấy cô nhóc lại không có tinh thần bò nhoài lên
mặt bàn, rốt cục không nhịn được hỏi:”Em không khỏe à?”

Đinh Tiểu Đại nghiêng đầu, chu miệng nhìn cô:”Chị Ôn, chắc em mắc bệnh
tương tư rồi.”

Ôn Noãn vỗ vỗ ngực, giống như trong lòng bỏ xuống được cục đá
nặng:”May quá, chỉ là tương tư thôi à, chị thấy cái dáng vẻ uể oải thiếu sức
sống này của em cứ sợ em sẽ nói mình mang thái.”

Đinh Tiểu Đại lập tức nhảy dựng lên khỏi chỗ, nhào vào véo tay cô:”Hu hu
hu! Chị Ôn, em thật sự rất nhớ cái kiểu đáng chết này của chị nha! Em xin
chị, chị mắng em thêm vài câu nữa đi!”

Ôn Noãn bật cười:”Chỉ thấy người đòi thưởng, chưa từng thấy ai đòi mắng
như em cả.”

Đinh Tiểu Đại đăm chiêu ủ dột:”Chị nói Chiếm lão đại khi nào mới về?”

Ôn Noãn liếc cô nhóc một cái:”Em tương tư anh ấy?”

Đinh Tiểu Đại lắc đầu:”Em sớm đã không phải là người của hội ngất, chẳng
qua là một ngày anh ấy không trở lại, thì em một ngày không được nhìn
thấy ý trung nhân, haizz….”

Nhìn cô nhóc đáng thương như vậy, Ôn Noãn quyết định làm nguyệt lão
một lần:’Ở đây có một tập tài liệu, em giúp chị đưa cho Quản Dịch được
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.