HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 168

“Làm gì thế?” Cô hỏi.

“Sao em đơn giản thế nhỉ.”

Cô trừng mắt nhìn anh,”Có ý gì?”

Anh cong khóe môi:”Lần nào cũng là mấy chiêu này.” Còn vừa nói vừa lắc
đầu, cái vẻ mặt trách trời thương dân kia giống như cô là tiểu ngu ngốc nhất
thế giới.

Cô nhoài người ra đánh anh:”Đó có nghĩa là em chuyên tâm! Hiểu
không?!”

Anh bắt lấy tay cô, màu sắc con người có chút kì quái,”Thật chứ?”

“Cái gì thật?”

Anh chậm rãi nói,”Em chuyên tâm?”

Không biết tại sao trong một giây kia cô lại cảm thấy trong lòng như đang
bị cái gì đụng phải, cảm giác rất kì lạ, có chút mê mẩn tê dại, rõ ràng là mới
tắm xong, tai lại tự dưng khô nóng, theo bản năng gạt tay anh ra, nhưng một
người luôn luôn không sợ trời không sợ đất như cô lại không dám quay mắt
nhìn anh.

Anh không nói gì nữa, đầu ngón tay đẩy quân cờ.

Cô đi nước đáp lại, vội liếc nhanh anh một cái, đôi lông mi đang buông rủ
của anh đột nhiên nâng lên, bắt gặp ánh mắt định lướt qua của cô, cô chỉ
cảm thấy khắp cổ đều nóng bừng.

Anh vẫn như cũ không nói gì, cô lại càng đứng ngồi không yên, đáy lòng có
loại khát vọng kì lạ không biết tới từ đâu, muốn nhanh đứng dậy bỏ đi, lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.