HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 170

“Em cũng lên mã!”

“Anh dí tốt.”

Cô bắt đầu cố gắng đối phó, mỗi bước tiếp theo sau khi suy nghĩ kĩ mới đi,
nhưng mà dù vậy, cũng nhất nhanh bị anh mai phục ăn luôn một xe, cô nhìn
bàn cờ, mình vẫn nhiều hơn một con ngựa và một con pháo, không bằng ép
anh liều mạng chết, làm như vậy cho dù không thể thắng nhưng cũng chắc
chắn không thua.

Sau khi đi vài nước nhìn anh ý cười dần dần càng sâu, cô biết mình đã đi
đúng hướng, lập tức tiểu nhân đắc ý:”Ai bảo anh bắt nạt em!”

“Không tồi, cờ hòa.”

“Không biết, em thắng chứ!” Cô hét to,”Đưa quà cho em mau!”

“Hay là để đến tối đi, bây giờ mà tặng em sẽ không còn thần bí nữa.”

“Không muốn không muốn!” Cô lập tức nhào về phía bàn lật sang đối diện,
vươn tay lục túi áo anh.

Anh bắt hai tay cô, trong con ngươi giống như có chút lưỡng lự, lại có chút
hấp dẫn,”Em muốn lắm hả?”

“Nhanh lên!”

“Được, em nhắm mắt lại.”

Cô vui vẻ nhắm mắt lại, một bàn tay ấm áp xoa xoa sau đầu cô, cô trực giác
nói:’Tóc em đã khô—“ có cái gì đó nóng bỏng và mềm mại mút lên môi cô,
trả câu nói của cô trở về.

Tư duy lập tức dừng lại, cô trợn tròn mắt, đối diện với con ngươi đen dịu
dàng nồng cháy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.