này thì khó nói.” Cười cực kì vui vẻ, anh tiếp tục giải thích:”Cách làm của
Dương Văn Trung rất rõ ràng, kéo cả Chiếm Nam Huyền vào trong cuộc,
mặt khác tìm một công ty Singapore không liên quan làm đệm lót, cứ như
vậy đã khiến hai công ty và Đại Trung hình thành cục diện kiềng ba chân
đối kháng, hơn nữa cũng không khiến cấp cao Đại Hoa nảy sinh nghi ngờ
khi ông ta đột nhiên thay đổi phía hợp tác.”
Ôn Noãn thở dài:”Các anh thật đúng là phức tạp.”
Chu Lâm Lộ cười:”Tại sao lại hỏi cái này? Chiếm Nam Huyền bắt em tham
gia dự án?”
“Không, em cứ tưởng anh ấy nhằm vào anh, nên đề nghị từ chức với anh
ấy.” Chẳng qua là anh không phê chuẩn, cô cũng không nhắc lại nữa.
Chu Lâm Lộ không nhịn được thích chí cười to:”Ha ha, không uổng công
anh thương em, ngoan lắm. Nhưng mà Noãn Noãn, bây giờ em không thể
từ chức được.”
Ôn Noãn phút chốc không nói nên lời, sự mỉa mai châm biếm của anh lại tái
hiện trong đầu cô—Cô cho rằng Chu Lâm Lộ muốn cô làm người phát ngôn
cho hắn ta? Trên mặt nóng rần, cô kiên trì hỏi:”Tại sao?”
“Lệnh Hồng chỉ vì cái trước mắt, kinh nghiệm không đủ, hơn nữa lo liệu
không chu toàn, cho nên mới khiến sự tình thành ra như bây giờ, ban quản
trị đã rất không hài lòng với cậu ta, nếu bây giờ em từ chức, cấp cao công ty
sẽ thuận tiện hạ đài, nhất định sẽ ném cục diện rối rắm này cho tổng giám
đốc anh đây, anh xử lý được thì tốt, nếu xử lý không tốt, bọn phe chú hai sẽ
lại lấy em để công kích anh.”
Nghe đến đó, Ôn Noãn cuối cùng cũng hiểu được:”Cho nên anh mới chạy
đến Ma Cao, ngay cả di động cũng tắt máy?”