HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 262

đồng này, không thể mưu lợi chuyện gì khác—-Mục đích muốn phá hoại
Đại Trung và không cho Thiển Vũ đắc lợi của kẻ đó đều đạt được.”

“Đúng vậy. Nhưng hiện tại chúng ta chưa kí cái gì, lúc nào cũng có thể bỏ
chạy lấy người, như vậy tình thế sẽ có lợi hơn rất nhiều.”

“Tại sao lại có lợi hơn?”

“Rất đơn giản, chúng ta hoàn toàn có thể đưa ra yêu cầu với Đại Hoa, yêu
cầu bọn họ giao vụ của Đại Trung cho chúng ta làm, nếu bọn họ không đáp
ứng, cùng lắm thì vụ làm ăn này chúng ta không làm nữa.”

“Tôi hiểu rồi.” Nếu Thiển vũ rời khỏi lúc này, bao công sức sàng lọc đối
tượng hợp tác và đàm phán chẳng khác nào nước chảy về biển Đông, trong
thời điểm sứt đầu mẻ trán này lại còn phải hao phí thời gian đến dẫn lại
nước về.

Mặt khác, những công ty lớn có thể giúp Đại Hoa vượt qua cửa ải kĩ thuật
khó khăn vốn không nhiều, nếu không có Đại Trung, lại còn thiếu Thiển
Vũ, cho dù kẻ cầm quyền muốn giao cho công ty khác làm, cũng sẽ không
được hội đồng quản trị thông qua—trong hội đồng quản trị chỉ cần tồn tại
một kẻ có dã tâm lớn, thì có thể sẽ không để kẻ cầm quyền thuận lợi tiến
hành.

Trong tình cảnh các phe phái giằng co nhau như thời Tam quốc, vì bảo trì
sự cân bằng giữa các thế lực, hơn nữa Thiển Vũ thế lực hùng hậu không qua
lại với bất kì phe phái nào, đó chính là sự lựa chọn tốt nhất mà mọi người
đều có thể nhận ra.

Bởi vậy nếu Chiếm Nam Huyền muốn đoạt vụ làm ăn này của Đại Trung,
chỉ cần giữ vững kiên nhẫn, chờ các thế lực bên trong Đại Hoa tranh đấu
gay gắt đến phút cuối, chờ khi bọn họ nhận ra ai cũng không thể áp chế
được ai, tự nhiên sẽ tự thống nhất ý kiến, cũng là đồng ý với điều kiện anh
đưa ra, giao cả dự án cho Thiển Vũ làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.