Cô lấy đơn từ chức trong ngăn kéo ra, cầm lấy cùng hồ sơ gõ cửa đi vào,
đặt lên bàn anh.
“Tất cả những hồ sơ này đều cần ý kiến của anh.”
Anh không ngẩng đầu lên,”Em lại đây, tôi không hiểu tập tài liệu này là thế
nào.”
Cô đi đến bên cạnh anh, cúi đầu nhìn về phía màn hình, tiếp theo trong
nháy mắt một lực mạnh đánh úp khiến cô ngã vào lòng anh, anh như bị điện
giật xoay người cô lại, đôi môi cánh hoa mềm mại ép xuống dưới, cô cực
lực giãy dụa, tránh né cơn mưa hôn đang trút xuống của anh,”Không được!
Anh buông ra!”
Anh đột nhiên nhấc eo cô lên đặt cô lên mặt bàn,”Anh cũng muốn buông.”
Giữ chặt lấy mười đầu ngón tay cô, như muốn hút lên môi cô dây dưa với
cô thật lâu, hơi thở của anh nóng như lửa:”Nhưng mà em không biết…anh
đợi ngày hôm nay đã bao lâu rồi.”
Cho dù cô giãy dụa thế nào cũng không thoát khỏi nụ hôn nồng nhiệt của
anh, nhiệt độ cơ thể cách một lớp quần áo của anh làm cô nóng bừng vô
lực, ý chí đấu tranh vì nụ hôn mà yếu ớt buông tha, cuối cùng trong sự dịu
dàng đượm buồn của anh tinh thần dần dần rệu rã.
Một lúc lâu sau, cho đến khi hai người kết thúc nhìn nhau trong tiếng thở
dốc, cô mềm yếu vẫn không thể hiểu được.
Rốt cuộc là bởi vì cái gì không thể kìm được chơi lại trò cũ với anh …Đáp
án dường như miêu tả sinh động, cô sợ hãi bắt suy nghĩ ngừng lại, không
cho phép mình lún sâu thêm vào, tâm niệm bị giam cầm đang phá thoát
khỏi chuyện cũ kia, tuyệt đối không phải là thứ bây giờ cô có thể chạm vào.
“Mai có thời gian không?” Anh nhẹ giọng hỏi.