HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 280

Mồ hôi thấm vào trong lòng bàn tay, cách một cánh cửa cô sợ hãi hỏi
nhỏ,”Ai đấy?”

“Em hy vọng là ai?”

Cô suýt tí nữa đã khóc, cái trán yếu ớt tựa vào cửa, thật lâu sau, mới có thể
vươn tay mở cửa cho người vào.

“Thứ em mở là cửa, hay là chính trái tim em?” Đôi môi tuyệt đẹp cong lên
rồi phủ xuống, cô bị kéo vào vòng xoáy mùi mồ hôi và nam tính, Chiếm
Nam Huyền khẽ lầm bầm trong miệng cô:”Sau này đừng để anh phải chờ
đến thiên trường địa cửa nữa.”

Trong đê mê, ý thức xẹt qua nỗi buồn sâu nhất đáy lòng, từ nay về sau sẽ
không thể quay lại nữa.

Anh buông cô ra, điều chỉnh lại hơi thở gấp gáp của mình.

Bàn tay nắm áo anh ướt đẫm, cô hỏi:”Anh chơi thể thao?”

“Sau bữa tiệc đãi khách quý có thể tỷ thí với cầu thủ, anh so chiêu với
Federer một chút.” Chiếm Nam Huyền lấy di động ra bấm một dãy số rồi
ném về phía cô:”Bảo bọn họ mang quần áo đến cho anh.”

Hai tay trực tiếp cởi áo thể thao xuống, đi thẳng vào phòng tắm.

“Alo, anh…Hello? Xin chờ một lát.” Cô đuổi theo,”Quần áo của anh là chỉ
cái gì?”

Anh quay đầu cười, nghiêng người lấy điện thoại trong tay cô,”Áo, áo
trong, đồ lót, tất, thắt lưng, cà vạt, chọn tùy ý rồi mang đầy đủ tới cho tôi,
đúng rồi, không cần đồ ngủ.” Sau đó đặt di động vào lại tay cô,”Nói địa chỉ
cho bọn họ.”. Anh không nhịn được tươi cười, hai con ngươi sáng lấp lánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.