HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 282

Giống như, giây phút này.

Mắt thấy anh đang muốn đi đến đây, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên, cô
đi thẳng ra, nhẹ nhõm thở dài, may mà quần áo đưa tới đúng lúc, nếu không
cái mũi và quả tim cô đã đẫm máu rồi, cô mở cửa, thiếu chút nữa máu tươi
phun từ họng lên:”Lâm—Lâm Lộ?!”

Chu Lâm Lộ vươn tay kéo cổ cô, lớn tiếng đến mức gần như rít gào:”Em
muốn anh tức chết đúng không? Anh bảo em đừng tìm anh, đồ ngốc em thật
sự không tìm lấy một lần?!” Anh đá văng cửa ra.

“Em—“ Cô quyết định ngậm miệng.

Chiếm Nam Huyền ở phòng khách khoanh hai tay, ung dung quyến rũ cong
miệng, nhìn cô và Chu Lâm Lộ.

Miệng Chu Lâm Lộ như bị tắc một quả trứng chim bồ câu không thể phản
ứng, mà Chiếm Nam Huyền lại thoải mái cười tươi gần đến mang tai,”Chu
tổng vừa khéo đi ngang qua?”

Cô lấy tay che mặt, tuyệt vọng nghĩ, tự nhiên lại tạo nên trò đùa này, ông
trời quả thực hoang đường.

Thở dài một tiếng, cô dùng sức đẩy Chu Lâm Lộ đang cứng đơ tại chỗ đẩy
ra ngoài cửa, chỉ chỉ phía bên trong cánh cửa cho người mới từ thang máy
đi ra,”Đưa quần áo cho vị tiên sinh kia.”

Sau đó làm bộ như không nhìn thấy sắc mặt thiên biến vạn hóa của Chu
Lâm Lộ, cô đẩy anh vào tháng máy rồi ấn hộ anh nút xuống tầng,”Hôm nào
giải thích cho anh.” Khi trở về phòng Chiếm Nam Huyền đã kí giấy chứng
nhận xong, cô tiễn người đi, đóng sầm cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.