HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 284

“Có, nước thuốc kia đắng lắm.”

“Cho dù anh sử dụng trăm phương nghìn kế, ngay cả nước miếng cũng khô
cạn, em vẫn sống chết không chịu uống.”

“Hừ! Anh còn nói, cuối cùng vẫn dọa đánh em đấy thôi!”

“Ý của anh chỉ là muốn vỗ hai cái mông nhỏ của em thôi.”

Cô đắc ý cười:”Kết quả là anh có đánh đâu, ha ha ha.”

“Cũng giống như bây giờ, em đóng cửa phòng lại.” Ngữ khí dịu dàng của
anh dường như vô cùng yêu thương.

Hai tay ôm lấy mặt, sao lại nóng thế này:”Ừ, rồi sau đó anh đi.”

“Bảo bối, anh không có cơ hội nói cho em, thật ra sau đó anh đã học được
một tài nghệ.”

”Là gì?”

“Làm thế nào để có được chìa khóa dự phòng.”

Cô cười to đến ho khan kịch kiệt, sau đó nghe thấy tiếng kêu răng rắc, trơ
mắt nhìn cửa bị mở toang, tình thế cấp bách không chút suy nghĩ leo vội lên
giường chạy ra chỗ cửa sổ:”Anh không được lại đây!”

Cửa mở ra, nụ cười anh phút chốc co lại, sắc mặt khẽ biến, trầm giọng
nói:’Xuống dưới mau!” Nói xong thong thả lùi vài bước về phía sau.

Cô hơi yên tâm, thử thăm dò thả chân xuống giường, vẻ mặt anh có chút
dọa người, cô bắt đầu hối hận mình lỗ mãng, đành phải thanh minh:”Không
được đánh em!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.